- Sáng tác mới
Phố đổi thay Ngập ngụa tiếng còi xe Vàng đỏ trắng xanh lượn đầy đường nô nức Những tòa nhà chân cắm trên mặt đất Định vươn lên đầu chạm đến bầu trời Nhấp nhô đèn màu, sao vội vã trôi Trăng tủi thân...
Mồng tám tháng ba anh ngập ngừng trước cửa Bông hồng nhung lóng ngóng trên tay Mẹ dặn đừng lo, đừng xấu hổ Cô bé nhà bên vốn dĩ hiền hòa Tuổi mười ba vẫn thường nũng nịu...
Chiều cuối năm tất bật Ùa đến khắp mọi nhà Người chăm cây vườn mới Ươm thêm nhiều sắc hoa Nhà nào cũng gói vội Bánh tét và bánh chưng Phố phố cúng cuối năm...
Tôi ước cùng em hẹn ngày về Tìm ký ức xưa nơi đất quê Khi ấy ngây thơ mình chung lớp Hãy còn bé lắm chẳng mộng mơ....
Mẹ sinh con phận gái Má hồng môi bé xinh Chúng mình cùng làm bạn Từ những sớm bình minh . Khi mẹ đau khổ nhất Bố con tưởng không qua Con vẫn luôn tin tưởng Động viên mẹ nhất nhà....
Qua kiếp nạn phừng phừng hai vạch Mình hồng hào một vạch oai phong Toi nửa tháng không “phây” không sách Cơm bưng nước rót ở góc phòng Thì vẫn biết dính vào là khổ Cổ họng đau, xương cốt như rần Càng thấu hiểu khi gần đến số...
Tôi nhớ năm xưa bên bến sông Dáng hoa tha thướt những chiều hôm Bao mắt dõi trông - Ôi xinh thế ! Đám trai phố nhỏ mộng ước thầm. Dáng xinh vừa tới tuổi trăng tròn Mượt mà làn tóc ấp môi son...
Hôm ấy là ngày Nguyên Đán, tháng giêng, năm Trinh Minh thứ hai, trăm quan tụ tập, vua Trần vì đêm qua rượu quá say, vẫn còn li bì chưa tỉnh, mãi tới chiều mới ngơ ngác tỉnh dậy, thì Hạ Nhược Chúc đã kéo quân vượt qua sông ở Quảng Lăng, Hàn Cầm Hổ với năm trăm tinh binh,...
Một cơn bão đi qua, rưng rưng hai hàng lệ. Ngàn trận bão đi qua, Nước mắt ơi! Nhiều thế! Cuộc bể dâu đã từng, Chia ly Cha với Mẹ Dòng nước mắt dài ra, Những "tan đàn xẻ nghé".. Dòng sữa thơm của Mẹ,...
Em đem đến mùa Xuân Muôn màu hoa tươi thắm Mưa bay bay trong nắng Lộc tơ nở trắng ngần Có tiếng Hè yêu thân Phượng đỏ nghe em hát Hương sen bay ngào ngạt...
Đi gần hết con đường, ngoảnh lại hoá ra mình vẫn chẳng biết gì đâu là phải và đâu là trái bao Nhân tình Thế thái qua đi Đào mãn khai rồi. Xuân đã thầm thì...
Em hỏi tôi hoa gì tên thấy lạ Chưa từng nghe được thấy bao giờ Tôi mỉm cười em ơi chẳng lạ Là loài hoa mình nhặt ở tuổi thơ. Tôi đưa em đi tới ngõ Chùa...
Hồi còn đi học ở Liên Xô (cũ) mình đã tự sắm cho mình một Matryoshka. Một phần vì hiếu kỳ, một phần vì nhìn nó rất dễ thương. Chứ mình cũng chẳng để ý xem vì sao nó lại được nhiều người yêu thích thế. Năm tháng qua đi, mình cũng không nhớ rõ là mình để lạc Matryoshka ở đâu....
“Qua sông thường phải lụy đò” Tôi mang tùy hứng đi dò nông sâu Người xưa mang nón trao nhau Tôi đem quai nón buộc đâu bây giờ… Chậm chân đò đã sang bờ...
Chín mươi chín nỗi niềm, trăm lời nhắn nhủ Bỏ đường dài sau lưng, thơ về với biển Bán đảo Norden, bạn hiền tôi ở đó Sóng lặng thầm khi hoàng hôn thẫm đỏ Màn đêm loang, xóa lời thương bỏ ngỏ...
Em nhỉ quê mình bên con sông Nước xuôi dòng làm nên dòng chảy Màu phù sa óng ánh sắc hồng Như hôm nào đôi má...Chợt bâng khuâng....
Ngô –Khoai cách cách Yêu quá là yêu Sớm sóm chiều chiều Vui chơi, múa hát Làng quê xanh mát Quê Nội thân yêu Chiều đi buông diều Sáng nghe chim hót...
Em à... anh đến Ban mê bởi anh khát giọt cà phê cháy lòng Anh say men lửa bập bùng say nàng sơn nữ má hồng môi son... Trập trùng núi, trập trùng non suối reo gió hát trăng tròn đẩy đưa Cao nguyên huyền thoại nắng mưa Cao nguyên cỏ dại sớm trưa đợi chờ...
Đời bao nhiêu cạm bẫy Cứ giăng mắc linh tinh Nào bẫy tiền bẫy tình Bẫy gì gì chẳng biết Mắc bẫy thì nguy thiệt Chẳng chết cũng bị thương Chả cứ gì dân thường...
Đời bao nhiêu cạm bẫy Cứ giăng mắc linh tinh Nào bẫy tiền bẫy tình Bẫy gì gì chẳng biết Mắc bẫy thì nguy thiệt Chẳng chết cũng bị thương Chả cứ gì dân thường Đến quan cao cũng bị...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!