- Sáng tác mới
Có một vị sư nọ Đi kiếm củi trong rừng Bỗng gặp một cháu nhỏ Đuổi bắt bướm tưng bừng... Sư lại gần và hỏi: "Trong tay con có gì?"...
Đời xảy ra tranh chấp Cũng là chuyện bình thường! Nhưng vừa tranh, vừa chấp Thì đó là bất lương! Ngoài đường khi bức xúc Có khi nảy "bươu đầu"! Gia đình nếu lục đục Có khi là mất nhau......
Trong dòng Ngân Hà lấp lánh muôn ngôi sao khổng lồ của văn minh nhân loại, nhiều ngôi sao Việt xuất hiện, mỗi người một bản sắc riêng nhưng họ đã mang lại cho nền văn hóa phương Đông những áng thơ văn bất hủ. Bên cạnh những áng văn gắn liền với những biến cố thăng trầm của lịch sử, thì đây là lúc âm......
Đức Phật Thích Ca là bậc thầy giác ngộ, là Người sáng lập ra Phật giáo - một tôn giáo có hơn mười pháp môn tu Phật trong số 8 vạn 4 ngàn pháp môn tu Phật của Phật Gia....
Không phải lúc nào đất dưới chân bạn cũng nở hoa. Con đường nào cũng có những đoạn chông gai, như bầu trời có ngày mưa giông, có ngày nắng ấm. Liệu bạn có đủ dũng cảm, đủ tự tin, đủ nghị lực để nhìn thấy hoa hồng mà bước qua chông gai....
Cá là một là một loài động vật mà ai cũng biết rằng hầu hết chúng chỉ có thể sống được trong nước và thở bằng mang. Rồng là một loài vật truyền thuyết mà dường như chúng có thể sống được bất cứ nơi nào, dù là trên không, dưới nước, thậm chí trong đất....
Người xưa cho rằng cuộc đời của một con người phụ thuộc vào 5 yếu tố: Đức, Số, Gia, Mộ và Văn. Thứ nhất là ĐỨC: Đây là yếu tố được coi trọng nhất; người có đạo đức cao thượng – Càng tạo đức dày thì càng có cuộc sống thành công, mỹ diệu và thanh thoát....
Hai hạt cây nằm cạnh nhau trên mảnh đất màu mỡ kia. Hạt đầu tiên luôn ước ao: ”Tôi muốn lớn lên! Tôi muốn đâm rễ sâu vào lòng đất. Tôi mơ thấy mình đang nở hoa báo hiệu mùa xuân. Tôi muốn cảm thấy tia nắng ấm áp của mặt trời và các giọt sương trên cánh hoa!”....
Người xưa cho rằng cuộc đời của một con người phụ thuộc vào 5 yếu tố: Đức, Số, Gia, Mộ và Văn. Thứ nhất là ĐỨC: Đây là yếu tố được coi trọng nhất; người có đạo đức cao thượng – Càng tạo đức dày thì càng có cuộc sống thành công, mỹ diệu và thanh thoát....
Tác phẩm được lấy cảm hứng từ những lần tác giả dạo trên những miền thảo nguyên thanh bình vùng ôn đới. Hoa cúc trắng, có nơi gọi là hoa cúc dại, cúc họa mi, Ramaska, Daisies... là tiêu điểm của tác phẩm. Từ khóm cúc rực lên trong ánh nắng ban mai,......
Cuộc sống vốn không đau khổ, điều khiến người ta đau khổ là bởi dục vọng quá nhiều. Thân thể vốn không mệt mỏi, điều khiến người ta mệt mỏi là bởi gánh nặng quá nhiều. Đời người dẫu không hoàn mỹ, thì hãy cứ cười ung dung...
Vô vi có thể gọi là danh từ gói (thể hiện) tất cả bộ sách Đạo Đức Kinh của Lão Tử. Vô vi bao quát tất cả mọi đề tài đã được giải rõ trong tám mươi mốt chương sách: không có chương nào là không có....
Hãy nhớ rằng, không ai có thể quay ngược lại thời gian để bắt đầu lại từ đầu, nhưng bất kỳ ai cũng có thể bắt đầu từ ngày hôm nay và tạo ra một kết thúc mới....
Tâm là chủ-đạo, vạn sự đều do Tâm. Nghiệp tốt, xấu được tạo cũng bởi Tâm. Giá-trị đích-thực của một con người là ở Tâm không phải ở Tài. “Tài” là Tài-năng, Tài-sản. Có Tài mà không có Tâm, rất nguy-hiểm!...
Câu chuyện sau đây được ghi lại trong truyền thuyết dân gian Trung Quốc, diễn ra vào thế kỷ thứ XVII, trong khoảng thời gian chuyển tiếp giữa 2 triều đại nhà Minh và nhà Thanh....
Lão Tử (một vĩ nhân cổ đại được coi là người sáng lập Đạo giáo) rời đi không một dấu vết sau khi viết Đạo Đức Kinh. Ông đã hiểu biết chân lý cuộc đời của một sinh mệnh con người. Trong thế giới con người, một vài người không có điều gì để anh ta có thể nói về nó cả....
Chuyện xảy ra vào buổi trưa một ngày cuối Xuân. Thêm một lần tôi đến với biển mà không có Anh. Biển Tam Thanh hoang sơ lao xao nắng gió. Tôi đã cố ý chọn một góc yên tĩnh để tận hưởng cảm giác chỉ một mình với biển xanh êm,...
Thức giấc sớm hơn mọi ngày. Có cảm giác lòng mình mềm đi, như chợt được sống trong nỗi nhớ nhung, giữa không gian xung quanh thật yên lặng, thật là khó tả. Cảm giác này cho mình thấy rằng tâm thái của chúng ta không phải lúc nào cũng bình lặng ấm êm và bất biến....
Ngỡ như Bùi Thanh Huyền sinh ra để làm thơ, đề hồn nhiên yêu, hồn nhiên sống, hồn nhiên cảm nhận hết thảy những nâng niu, yêu chiều của cuộc sống và người thân. Vừa tốt nghiệp phổ thông, đất nước Liên Xô hiền hòa, tươi đẹp đã dang tay đón đợi,...
Từ lúc ấy, mình có ý nghĩ: vì thế mà tháng 2 chỉ có 28 ngày. Không thể đợi thêm một ngày nào nữa, 30, 31 ngày là quá dài… Mùa Xuân vội. Bởi vì được mong chờ đến nôn nao rạo rực. Những ngày lạnh cuối cùng trong chiếc áo pan-tô kếch xù, mũ lông và khăn len cuốn mấy vòng to sụ làm mình hệt như con tằm......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!