- Sáng tác mới
Tôi xin lấy một câu tác giả tự bạch trong cuốn sách “Trần Viết Bính, Tác giả - tác phẩm” để mở đầu cho bài viết của mình: “Tổng tập này có 236 ca khúc, mỗi bài hát đều dính đến một phần đời tôi đã sống, một phần đời tôi đã yêu”...
Đã nghe lòng đâu đó tháng Ba Hương đất thoảng trong đường cày mới Cây gạo già bật lời muốn nói Bằng rực hồng, bằng ríu rít hoa...
Em mơ một mùa xuân mưa bụi hiền hòa gió lớt phớt thơm mùi hoa đồng nội cánh đồng lúa trải xanh vào giấc ngủ anh ru ... Em mơ một mùa hè nắng đổ cháy hết mình cho thỏa những khát khao...
Ở nơi ấy có hòn đảo không tên Nhô lên từ đáy biển Chỉ cách nửa tầm nhìn đã là bờ là bến Nhưng tự bao giờ tiếng gọi vẫn xa nhau Lúc neo tàu găm tới tầng cát sâu...
Tuyết gối đầu trên cây, Giang tay che mặt đất. Chiều phớt hồng trong vắt, Tinh khiết một màu đông. Những xốn xang cuối hè, Những thu buồn đơn lẻ, Cả mùa xuân lặng lẽ, Biến thành hoa thành cỏ...
Ngày xưa, khi còn tuổi cắp sách, mong muốn lớn nhất mỗi dịp nghỉ hè là về 2 quê nội ngoại! Quê nội và quê ngoại cách nhau một con sông. Sông hiền hoà và thật nhiều tôm cá. Chiều chiều, theo lũ em con cậu, con chú và lũ cháu con anh chị họ,...
Em Mùa Xuân đâm chồi nảy lộc Em Mùa Hè rượi mát dòng sông Em Mùa Thu rung rinh trái ngọt Em Mùa Đông ấm áp lửa nồng...
Ở châu Á nơi nào cũng gặp sen. Nhưng sen trong băng thì mới gặp một lần. Đó là khi tới thăm Yihe Yuan (Di Hòa viên). Đây được mệnh danh là Cung điện mùa hè (Summer Palace) và cách Beijing khoảng 15 km về phía bắc...
Mùa hè cho chí mùa đông chang chang nắng cháy phơi không thui mầm Hạt giống háo hức vào xuân bạn hớn hở mở lá mầm đón mưa...
một lần tuyết rơi trắng muốt mềm mại tinh khiết mát lạnh lâu rồi mỗi mùa heo may tuyết bay về trắng muốt lạnh ngắt khu vườn Beijing...
Giúp ta đi... hãy vì ta em dệt giúp tấm chăn ta đắp ấm cho trái tim run rẩy Thu đi qua ánh nắng vàng ngầy ngậy hoá âm u lạnh lẽo giữa mây mù... hết thật rồi em, hết cả lá vàng khô...
Nhà trường có một sân bóng chuyền nền láng xi măng kiêm là sân bóng rổ cho sinh viên thi đấu. Xung quanh là lối đi lát bằng gạch thẻ và mùa Hè tới là một màu mảng tường tím ngắt của những cây bằng lăng xum xuê mát rượi những trưa hè....
Còn gì sướng vui hơn Khi gặp lại người thương Đông rét mướt Lá lòng xanh lộc biếc Gió vẫn lạnh Giờ gió thành thân thiết Gió ôm chúng mình Như một chiếc chăn chung...
Cáo lão cha xưa lại chốn này Xênh xang bến nước ngựa xe đầy Thuyền tiên lấn sóng rồng thần đấu Lọng báu chen mây hạc quý bay Một thuở áo xiêm mờ mịt bóng...
Mưa đến vào mùa Xuân là trận mưa lãng mạn, đánh thức những rung động như chồi non. Mưa đến vào mùa Hè là cơn mưa ân tình, giúp tăng thêm dịu mát, làm nguội bớt cái nắng gắt của mặt trời....
Tôi gặp người ấy mùa hè, Bừng bừng lửa Phượng ve ve váng trời. Nón nghiêng che khuất miệng cười, Đọng trong ánh mắt như lời chào êm. Hương Giang nước lẫn trời đêm,...
Lang thang phố ban trưa Đếm lá vàng rơi rụng Phượng rực trời, và màu tím bằng lăng. Xao xác thời gian giọt nắng rơi vàng. Gợi nhớ hè xưa... góc quê nghèo trưa vắng!!...
Tháng bẩy âm lịch là một tháng có nhiều ý nghĩa trong đời sống văn hóa tâm linh của người Việt. Tháng bẩy còn có tên là: tháng Vu lan, báo hiếu cha mẹ, tháng xá tội vong nhân, tháng cô hồn, tháng ngâu......
Chiều cuối tuần thảnh thơi Ngồi nơi ban công nhỏ Ngắm thu vừa mới sang Cơn mưa ngang qua ngõ Dịu mát cả đất trời Hà Nội nắng lên rồi...
Lại chuẩn bị vào trận mới. Đêm chiến trường những khoảnh khắc im tiếng súng, dường như sâu hơn. Cuối trời, trăng đầu tháng đã lên. Trăng cong cong, mềm mại như cánh diều bàng bạc. Ánh trăng dịu mềm lay động những bóng lá lao xao. Đêm trăng ở rừng huyền ảo quá!...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!