- Sáng tác mới
Chẳng thơ mộng chút nào từ cái tên, hoa mào gà vẫn đi vào tâm hồn bao đứa học trò nông thôn giống như tôi. Nó gắn với bao kỉ niệm của một thời. Cái thời nghèo đói triền miên bên cha mẹ và mỗi ngày đến lớp cùng thầy cô....
Nhà tôi cách bờ sông Ngàn Phố khoảng 100 m. Làng tôi thuộc miền hạ Hương Sơn, là vùng đất thấp nên gần như năm nào cũng ngập lụt. Ngày ấy, cứ vào mùa lụt là bọn trẻ chúng tôi thích lắm....
Vào dịp này của năm 1979, tôi bước vào Trường cấp III chuyên Phan Bội Châu (Nghệ Tĩnh). Trường tôi nằm cách chợ Cọi (xã Hưng Lộc, tp. Vinh) chừng 2 cây số....
Chuốt mãi lời ca vào giọt Suối, Để trong veo, cho gió hát lưng đèo. Chuốt mãi lời ca vào vách núi, Gió thông mài, cho đỉnh được chon von. Chuốt ấu thơ vào thân già chân thật , Giữa cuồn cuộn trôi,...
Ba thu đợi nóng tầm tay Nhớ nhung chờ gặp sáng nay giật mình Hương thơm gói ghém tỏ tình Quế Lan bẻ khóa thả hình mùi thơm,...
Một nhà triết học từng nói: “Tâm thái của bạn chính là chủ nhân của bạn”. Trong cuộc sống hiện thực, chúng ta không thể khống chế cảnh ngộ của bản thân, nhưng lại có thể khống chế tâm thái của mình; chúng ta không thể thay đổi người khác, nhưng lại có thể thay đổi chính mình....
Tuổi thơ, niềm sung sướng nhất của nó là được theo bà đi chợ! Vì bố mẹ đi công tác xa nên bà trông nom hai anh em nó. Trẻ con quê nó chả bao giờ biết ngủ nướng. Sáng sớm khi chú trống choai vừa dứt tiếng gáy bà đã vào âu yếm xoa má nó...
“Vui như Tết”. Câu thành ngữ mà tôi tin ai cũng đã từng nghe từng nói một lần trong đời ấy là nói về Tết cổ truyền, tết âm lịch. Thời ấu thơ, ngày Tết vui là đúng lắm rồi, được ăn ngon, được mẹ mua cho quần áo mới được nghỉ học và...v.v....
Cuối năm tắm nước mùi già Chạnh lòng… nhớ mẹ ngoài xa cánh đồng.. Đồng thì lồng lộng gió đông... Có cơn gió táp xót lòng … mẹ ơi!...
Làng vườn thơm thôn nữ Gió dừng chân ngoài đê Bận ướp thơm chưa về Ngạt ngào người cuối bãi, Hoa quả di chúc lại Làng xa xỉ hương thơm Con vành khuyên ngủ vườn...
Tôi là kẻ đi lại nhiều nơi nên cũng được thưởng thức ẩm thực ở nhiều xứ, riêng về bánh cuốn thì những nơi có tiếng như Thanh Trì, Vân Đình đều đã nếm cả....
Muốn gửi cho anh mảng nắng vàng phố cổ Hà Nội mùa thu trong vắt đến lạ kỳ Muốn gửi cho anh mùi thơm hoa thiên lý Nở ở vườn nhà nơi dậu giáp nhà anh Sắp cuối thu rồi nên trời mãi cao xanh...
Lần đầu ra biển là khi mình học cao đẳng năm hai. Suốt thời thơ bé, biển chỉ có trong những trang sách. Ấn tượng đầu tiên về biển là mùi biển. Chỉ biển mới có thứ mùi ấy: nồng nồng, mặn mặn, tanh tanh. Cách biển khoảng 2 km đã ngửi thấy mùi biển và vì thế, những lần đi biển sau đó, ngửi thấy mùi......
Cửa khép lại, xe đi tiếp. Bầu không khí trong xe được phả mùi thơm từ nguyên liệu làm hương chứa trong túi tay nải ni cô vừa mang đi vẫn còn vương vấn mùi hương trầm gần gũi đặc trưng sắc thái Phật chùa. Giọng nói nhẹ nhàng, dáng người thanh nhã, khuôn mặt xinh tươi của ni cô như không có chủ ý gì......
Cũng mười sáu tuổi, chị có vẻ lớn sớm hơn tôi, người dỏng cao, thân hình chị phát triển cân đối, phổng phao, đầy đặn và tròn lẳn là nét đầu tiên ai nhìn thấy dù thoáng qua đều đưa ra nhận xét về chị như vậy....
Nó vừa nói vừa chỉ cho chúng tôi thấy rõ những chùm hoa trắng ẩn trong màu xanh của lá. Thỉnh thoảng, những cánh hoa nhỏ theo gió nhảy dù xuống vỉa hè, rơi cả vào đầu, vào vai chúng tôi. Tôi ngây người trước mùi thơm đầy quyến rũ ấy, rồi bảo các bạn...
Làng vườn thơm thôn nữ Gió dừng chân ngoài đê Bận ướp thơm chưa về Ngạt ngào người cuối bãi, Hoa quả di chúc lại Làng xa xỉ hương thơm Con vành khuyên ngủ vườn Hót tràn thơm ánh nắng,...
Thấm thoát đã nửa mùa xuân mưa phùn gió bấc không còn, chỉ có nắng mới gió ấm phơi giữa đất trời. Thiên nhiên và cây cỏ thi nhau trổ hoa khoe sắc phơi màu. Giữa muôn hồng ngàn tía kia không biết có ai để ý tới loài hoa dành dành trắng ngần bình dị mọc ở nơi thôn dã mộc mạc làng quê ?...
Sớm nay đi chợ, chị hàng cá vẫy vẫy: Có đặc sản đây em ơi! “ Đặc sản” hóa ra là mớ tép tầm một vốc tay đang nhảy tanh tách. Chẳng biết nơi khác thế nào chứ quê tôi phân biệt rõ ràng tép và tôm. Lớn lên đi học cứ tranh luận mãi về hai loại ấy nhất là những người bạn quê Hà Tây cũ....
Mùa xuân ngược dòng sông Hồng lên thị trấn Bắc Hà xem mận nở hoa, ngồi bên bếp lửa nghe câu chuyện của người già, rồi bật dậy mở cửa ra theo tiếng nhạc ngựa lượn vòng xuống chợ. Chợ đã đông, tiếng cười nói lao xao mà ta nghe không hiểu đến một nửa. Núi rừng và con người Bắc Hà làm ta bừng tỉnh lại,......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!