- Sáng tác mới
Đường đến trường của em Muôn hoa thơm khoe sắc Lá rì rào ca hát Tiếng gió đùa lao xao Mây xòe ô che nắng Cho những ngôi nhà cao...
Lang thang vào mạng, nhặt được một điều ước từ một cô Tấm ngoan hiền của Nhà Búp: “Nhân ngày 20/10, con xin có một điều ước: nếu có kiếp sau, xin đừng bắt con làm phụ nữ Việt Nam, con không muốn lúc nào cũng phải vai cõng Anh hùng, tay ôm Bất khuất, 365 ngày Trung hậu với Đảm đang ạ”!...
Cái ngày xưa bé tí ty Trò chơi đám trẻ Chi chi Chành chành Ngón tay đua rút thật nhanh Chỉ còn một ngón tay anh nắm vào Em thua nước mắt trực trào...
Có vị hoàng đế nọ muốn ban trọng ân cho vị cận thần của mình. Một hôm, nhà vua cho gọi vị cận thần đó tới và nói: “Ngươi hãy phóng ngựa đi, nơi nào ngươi dừng lại thì khoảng đất đó sẽ là của ngươi”....
Ấn tượng thật khó quên: “Bùi Đại Dũng, một Tiến sĩ Kinh tế - Nhà ngoại giao - Người thầy giảng dạy ở một trường Đại học quốc gia, với hai lần đóng góp vào diễn đàn “Ra mắt sách” của “Nhóm Văn Búp” bằng tham luận, với phương pháp cảm nhận, phẩm bình, mổ xẻ văn chương khá tinh tế, lý thú.”...
Shu tập làm ca sĩ Cũng phiêu như đúng rồi Mắt nhắm tít yêu lắm Miệng ư... a... không lời… Phòng khách làm sân khấu Shu cứ hát và đi Mặt bỗng va vào ghế Chao ôi là đau ghê!...
Rồi đến một ngày bạn sẽ nhận ra lương thiện khó hơn là thông minh.Vì thông minh là một dạng bẩm sinh, còn lương thiện là một dạng lựa chọn...
Cây lan chi đóng vai trò quan trọng trong đời sống con người bởi chúng mang đến cho người sở hữu nhiều công dụng tốt....
Vào thời vua Minh Thế Tông, ở Giang Tây có một người làm nghề dạy học, họ Du, tên là Đô. Người này học rộng nhiều tài, năm 18 tuổi đã thi đỗ tú tài. Thấy nhà mình nghèo quá, anh bèn cùng với mấy người bạn cùng nhau mở lớp dạy học....
Aspirin là một loại thuốc thường có trong tủ thuốc gia đình, được dùng làm giảm đau, hạ sốt, giảm đông máu phòng bệnh tim mạch, trụy tim. Ngoài công dụng dược lý, nó còn có nhiều công dụng khác....
Như một quy luật bất biến của đời người, cái gì mất đi thì mới biết quý tiếc, nhưng đến khi đó mọi thứ đã quá muộn. Biết rằng sẽ có những mấp mô trên đường đời, sẽ có lần trượt ngã để lớn khôn hơn, nhưng sao cứ phải...
Không còn dâu héo nong tằm Không còn đất sống thì dân trọc đầu Đền đài, thành quách, lầu cao Sẽ nhào đổ dưới cuốc cào thường dân...
Ngọc ngà treo giữa tàng xanh Nắng về Cung Quảng nắng thành non tơ Hỏi người cõi thế bây giờ Còn thương chốn cũ, còn chờ thang mây?...
Chiều gom bao sợi nắng ngà Dát lên đĩa ngọc thế là thành trăng Người thì: ông Giẳng ông Giăng Người kêu: Cung Quảng, Chị Hằng, Nguyệt Nga.Vàng thơm quả thị bị bà...
Đài báo gió mùa đông bắc Mưa dong bão mấy ngày rồi! Sấm sét xé trời , giăng mắc Thu qua, Hạ chửa muốn rời......
Một nhà triết học từng nói: “Tâm thái của bạn chính là chủ nhân của bạn”. Trong cuộc sống hiện thực, chúng ta không thể khống chế cảnh ngộ của bản thân, nhưng lại có thể khống chế tâm thái của mình; chúng ta không thể thay đổi người khác, nhưng lại có thể thay đổi chính mình....
Tuổi thơ, niềm sung sướng nhất của nó là được theo bà đi chợ! Vì bố mẹ đi công tác xa nên bà trông nom hai anh em nó. Trẻ con quê nó chả bao giờ biết ngủ nướng. Sáng sớm khi chú trống choai vừa dứt tiếng gáy bà đã vào âu yếm xoa má nó...
Vô tình thôi mình lại gặp nhau Ta như con đò không cùng bến đợi, Cái đã qua sao còn ẩn lại Để một đời cứ vờn bóng hình nhau!...
Mưa ầm ào tối sầm khu vườn rộng, Những đường mòn nhoà trong tiếng mưa rơi, Con mương nhỏ dồn lục bình hoa tím , Lũ trẻ chúng tôi không ngớt tiếng reo cười... Mưa bỗng tạnh bất ngờ, Hàng dừa cao nắng gội,...
Ngọc ngà treo giữa tàng xanh Nắng về Cung Quảng nắng thành non tơ Hỏi người cõi thế bây giờ Còn thương chốn cũ, còn chờ thang mây?...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!