- Sáng tác mới
Xe chạy cả buổi không gặp một bóng người trên lộ. Nước nhiều hơn đất. Càng ngày càng thấy biển xâm thực. Chỉ một loài cây bá chủ: cây Đước ! Ngắm kỹ thấy nó đẹp lắm. Vẻ đẹp của cường tráng và gan lì....
Thấy bóng trăng tròn trong khóm mây Mời trăng xuống cạn chén men này Những lời tri kỷ xin cùng tỏ Trăng chếnh choáng rồi… Ta cũng say...
Đã bao lần về lại bến sông quê Kỷ niệm tuổi thơ lặng lẽ tìm về Mắt ngơ ngác tìm bãi bồi xưa ấy Thấy mênh mang một màu nước sóng xô....
Một miền quê chưa một lần ghé thăm Chỉ nhận biết qua những lời ngoại kể sao thấy thân thương gần gũi thế Ngỡ như là nơi đất ấy lớn lên. Tuổi chín mươi tóc ngoại màu sương...
Quê hương tôi là một dòng sông nhỏ Chảy ngang làng như dải lụa mong manh Quê hương tôi là tán lá bàng xanh Soi xuống bến trong chiều mưa hiu hắt Quê hương tôi là bao con đường đất...
Một ngày, chú ếch sống trong chiếc giếng cạn đã lên giọng nói với chú rùa sống ngoài Biển Đông. “Cuộc sống dưới giếng của tôi thực sự là vui! Khi muốn ra ngoài, tôi chỉ cần leo lên thành giếng....
Tôi đi về miền nhớ của riêng tôi Tìm bình yên giữa chợ đời hối hả Ngắm bình minh trải lên ngàn mắt lá Hái mặt trời về ru cả mùa thương...
Trong những năm tháng học trò, tôi và bao bạn bè thuộc nằm lòng câu thơ của nhà thơ Bảo Định Giang: “Tháp Mười đẹp nhất hoa sen Việt Nam đẹp nhất...
Khi xưa ngày bé tí teo Rượt nhau trên bãi hò reo tưng bừng Đôi ta đội nắng mình trần Làn da khét nắng, cát chồn bước chân Nụ cười rạng rỡ bên anh...
Khi xưa ngày bé tí teo rượt nhau trên bãi hò reo tưng bừng Đôi ta đội nắng mình trần Làn da khét nắng, cát chồn bước chân Nụ cười rạng rỡ bên anh...
Một dị bản vốn gốc từ thần tích kể rằng: Trương Ba là nho sĩ người đời nhà Lý, ở làng Liên Hạ (Hải-Dương). Trương Ba ở đây không đánh cờ với Kỵ Như mà thường đánh với Trang Ứng Long vốn là bạn cờ....
Một ngày, chú ếch sống trong chiếc giếng cạn đã lên giọng nói với chú rùa sống ngoài Biển Đông. “Cuộc sống dưới giếng của tôi thực sự là vui! Khi muốn ra ngoài, tôi chỉ cần leo lên thành giếng. Rồi khi trở lại, tôi nghỉ ngơi tại khe nứt trong giếng....
Tháng Mười vừa qua, Miền Trung yêu thương phải chịu cảnh lũ lụt thiên tai. Nhà Búp đã cho đăng nhiều bài hát, bài thơ về đề tài này để chia sẻ, cảm thông, sát cánh cùng miền quê nghèo lam lũ ấy. Nhà Búp xin được giới thiệu với các độc giả ca khúc Thương quá Miền Trung của tác giả Lê Anh Linh, qua......
Mịt mùng gió mưa vần vũ Nước ngập trắng đồng, đường hoá sông sâu Bể dâu sóng cuốn đỏ ngầu Chuyến đò chiều lạc dòng không về bến Lũ cuốn người trôi về phía biển Cơn trở dạ giữa dòng quằn quại tử sinh...
Bài thơ tháng Mười tôi viết cho em Trời miền Trung mây đen ảm đạm Nước ngập mênh mang đường về xa lắm Lòng chạnh buồn nghe trời vẫn mưa rơi...
Miền Trung oằn mình gánh bão Mưa xối rách trời, lũ cuốn tan sông Mênh mông nước ngập trắng đồng Nhà cửa, ruộng vườn trôi, chìm, đổ, nát....
Năm nay vì dịch CoVid thực hiện giãn cách xã hội, sang đầu tháng Tám âm lịch đôi vợ chồng Ngưu Lang Chức Nữ mới được gặp nhau nên sướt mướt mãi. Gần đến tết Trung thu đất trời vẫn mọng nước, thỉnh thoảng lại đổ xuống đất lành một cơn mưa xối xả....
Có lẽ khi viết những dòng thơ trữ tình xót xa mang sắc điệu trào phúng rất riêng của phong vị Tú Xương, nhà thơ bên dòng sông Vị không hề nghĩ đến việc đặt tên. Thế nhưng, người đời sau bằng cảm nhận dân dã đã dùng hai tiếng "Thương vợ" không chê vào đâu được đặt tên, chuyển tải tác phẩm......
Tháng Tư gió hát khúc hè Tháng Năm nắng dắt ta về thăm quê Tháng Sáu sấm gọi mưa về Tháng Bảy dâng nước ngập đê đầu làng Tháng Tám cơn lũ dềnh dàng Vội vàng thúng mẹt, vội vàng đôi quang...
Có lẽ khi viết những dòng thơ trữ tình xót xa mang sắc điệu trào phúng rất riêng của phong vị Tú Xương, nhà thơ bên dòng sông Vị không hề nghĩ đến việc đặt tên. Thế nhưng, người đời sau bằng cảm nhận dân dã đã dùng hai tiếng "Thương vợ" không chê vào đâu được đặt tên, chuyển tải tác phẩm......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!