- Sáng tác mới
Ta tìm về Yên Tử Tìm cõi tiên giữa trần. Đỉnh Phù Vân mây phủ Đâu phái thiền Trúc Lâm? Tháng năm mờ hư ảo Đọng trên thân tùng già Cứu nước – Người cầm kiếm Thương đời – Người xuất gia…...
Tôi giật mình đánh thót một cái. Gì thế nhỉ? Ôi chao, chói mắt quá. -Nó ở đâu rồi? Một bóng đen phủ lên tôi, một bàn tay tóm cổ tôi, dúi vào cái gì lùng nhùng. Lại tối om. Họ mang tôi đi đâu đây? Lên phòng khách?...
Tuy nhiên, theo truyền thuyết, thì NIÊN ở đây là một con vật. Người xưa, cho ta gặp trong sách vở rất nhiều các giống vật, loài hoa cỏ mà khi có những biến đổi đặc biệt ở cõi người nó mới xuất hiện....
Nay bước sang năm mới! Mọi người đón giao thừa Cõi vĩnh hằng mẹ tới Hay vẫn còn phải chờ? Một đời mẹ sống tốt Con nghĩ sẽ an lành Cầu chúc mẹ siêu thoát Và tận hưởng an bình!...
Hầu như cặp đôi nào lấy nhau cũng xem ngày, xem tuổi và nhiều trong số họ vẫn ly hôn, hoặc mất vợ hoặc chồng. Hầu như nhà nào trước khi xây cũng xem ngày, và cúng thổ công thổ địa, điều chỉnh phong thủy, nhưng trong nhà vẫn có việc xấu xảy ra, thậm chí là hoạ vô đơn chí....
Thực ra, qua quá trình biến đổi ngôn ngữ, chữ Niên đã biến âm thành tiếng "Năm" trong các từ Năm Mới, Trăm Năm, Năm Tàn Tháng Tận... của người Việt Nam mình....
Chưa kịp nhẩn nha tháng Một Thoắt cái đã chào tháng Hai! Năm mới "countdown" vừa dứt Đào quất tưng bừng khắp nơi... Thời gian là không chờ đợi Vui được, hãy vui hết mình!...
mồng một tết bút còn nồng men rượu mực còn xanh màu lá bánh chưng giấy còn thơm mùi hương trầm quế tim còn rung tiếng chuông đổ giao thừa nhớ mẹ, nhớ cha, nhớ bạn bè đất nước...
Giao thừa đến nhịp chuông đã điểm Em hái lộc về xuân biếc trên tay Gió ngậy thơm gà xôi, miến mọc Rượu nếp đầy ly sóng sánh dâng Chúc mừng mẹ cha anh em bè bạn...
Đất Việt ơi xuân chắc về vui lắm Hoa thắm bên người Chim hót với mưa bay Trẻ chạy loăng quăng Áo tươi màu nắng mới Già tủm tỉm cười, Khấp khởi ngóng tin con...
Con vẫn biết góc đồi hoang ngày xưa không còn nữa, những vui buồn một thuở nhạt nhòa theo cánh thời gian. Mùa xuân sang lộc trời lá nõn, bánh chưng xanh, hoa đào phớt, nếp thời gian trên khóe mắt mẹ rưng rưng....
Người lớn đến chùa nghe sư (tăng ni) giảng đạo, đến cả trăm người vào chùa nghe, gọi cái đấy là "Khoá tu". Người thế tục tham gia khoá tu nghe nó buồn cười, nhưng thôi thì, là người lớn rồi nên tùy....
Những ngày cuối năm sau đợt mưa lạnh lê thê, đầu tháng chạp nắng vàng chợt bừng lên rạng rỡ trải dài trên miệt vườn đất bãi quê tôi. Và kìa trên triền sông Hồng đã sáng rực lên sắc hoa chờ đón Tết....
Cuộc đời chia bảy nấc Mọi nấc đều "ngựa phi"! Không muốn cũng "lên bậc"! Tôi diện " cổ lai hy"... Đầu năm đã ốm yếu! "Anh cổ vịt" hỏi thăm Cột sống đau rã rệu Suốt ngày chỉ muốn nằm......
Chiều cuối năm tất bật Ùa đến khắp mọi nhà Người chăm cây vườn mới Ươm thêm nhiều sắc hoa Nhà nào cũng gói vội Bánh tét và bánh chưng Phố phố cúng cuối năm...
Ta vẫn thường len dòng người ngược hướng Nhạc chiều nào réo rắt gọi công viên Những vòm xanh, nắng hoàng hôn xao động những chiếc đuôi lau, sóc nhanh nhảu bay chuyền ......
Năm đã đi từng bước qua mùa Giờ phút cuối nhẹ nhàng yên tĩnh lạ Nắng giấu mình, trời khép Xanh trở lại Để xám một màu … Nhung nhớ hay sương?...
Soi mình trước tấm gương trong Thấy trong gương một đoá hồng ban mai Thức để biết đêm thật dài Tỉnh để phân biệt đúng sai sự đời...
Ở đời ta sống với nhau Chữ nhân phải lấy làm đầu trước tiên Muốn vui và bớt muộn phiền Ta nên đơn giản ưu tiên nụ cười. Chân thành để được thảnh thơi...
Mưa chuyển mùa thay cho lời tiễn biệt Thu úa vàng ướt lạnh tháng Mười Hai Ôi thời gian trôi quá mau! Mải miết... Tự đáy tim khô khốc tiếng thở dài... Mây với gió hóa mưa vần vũ Lứa chúng tôi tháng năm ngắn, ngày dài......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!