- Sáng tác mới
Nợ mẹ cha ơn dưỡng dục sinh thành Tình biển lớn nghĩa trời xanh hy vọng Những bước đầu đời chân ta lẫm chẫm Lưng cha còng tóc mẹ phủ mờ sương Nợ nhân gian một kiếp sống vô thường...
Hôm kia có còn không Mà hôm nay đã tới Hôm qua em đi đâu Để mây chờ gió đợi Có còn không người gọi Nước qua cầu ngừng trôi Hỏi ngày chìm đêm nổi...
Hôm kia có còn không Mà hôm nay đã tới Hôm qua em đi đâu Để mây chờ gió đợi Có còn không người gọi Nước qua cầu ngừng trôi Hỏi ngày chìm đêm nổi...
Mỗi lần mở YouTube nghe nhạc, nghe dân ca gã lại nhớ tới Nàng, nhớ bài dân ca quan họ em hát ngày ấy. Nàng không đẹp, có cái miệng hơi hô một chút nhưng eo thon và một đôi mắt đẹp như mắt nước hồ thu đúng như tên Thu Thủy của Nàng....
Anh còn nợ em Bài thơ viết dở (Công viên ghế đá Lá đổ muôn chiều) Anh còn nợ em Mùa sấu chín vàng Mây vàng bảng lảng Những ngày đầu thu...
Ta nợ gió muôn ngàn lần hơi thở Và nợ mây quên chiều lỡ buông trôi Ta nợ mưa từng giọt tí tách rơi Không đủ thấm cho dòng đời khô hạn......
Mùa Xuân đến thật rồi đấy! Đã thấy hơi thở của Mùa Xuân dần hiển hiện giữa đất trời bao la. Đã thấy đất trời đang tấu lên khúc hoan ca: Mùa Xuân đang về! Mùa Xuân đang về! Thoạt tiên là Gió. Gió bất chợt không còn cái se sắt của buổi sớm mờ sương hay cái trống trải cuối chiều hoang hoải. Nó cũng mất......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!