- Sáng tác mới
Lên Yên Tử gặp Phật Sương không rõ mặt người Nắng bụi trần rũ sạch Mây hoa sen giữa trời Xuống núi về với đời Tâm sóng yên biển lặng...
Thế là đến, mai, con tròn năm tuổi Cha nằm chờ đồng hồ nhích từng giây Đêm tích tắc đều đều như tiếng thở Như bàn chân năm tháng bước qua ngày Mai, năm tuổi tóc dài thêm một chút...
Nếu hôm qua bạn đã sống thiện lương Không ganh ghét và không đố kỵ Luôn học hỏi và luôn chăm chỉ Thì hôm nay bạn đã có đủ đầy Chưa hẳn là tiền mà kiến thức trong tay...
Mỗi trang sách mà ta đọc được là mỗi khoảng trời mở lúc rạng đông là tình yêu, là niềm mong ước cho ngày mai Thế giới đại đồng...
Tết xôn xao Xuân đã về bên cửa Hoa tỏa muôn đường Lưu ly trắng tinh khôi. Bếp nhà ai Giấu đau buồn sau làn khói mỏng Quá khứ trọn năm gói nẹp bánh chưng xanh...
Một hài nhi hỏi Chúa: "Ngày mai Ngài gửi con Xuống ở dưới trần gian Con làm sao sống nổi?" ..." Con bé bỏng rất tội Và bất lực thế này..."...
Tội nghiệp con mèo quá Chắc đánh hơi biết tôi Nó từ đâu vội vã Đến gọi cửa ời ời! Tôi nằm yên trên gác! Người ngợm vẫn còn đau...
Biển không hát nữa đâu Ngày mai mình xa cách Sóng như là cuốn sách Tần ngần chẳng sang trang Em ơi có biết chăng...
Loe hoe chỉ mấy tiếng gà, Giọng chim líu ríu đi xa chốn n ào? Sáng rồi còn sót vì sao, Cố nhìn ta, cố vẫy chào rồi đi......
Ngủ lịm trong hoàng hôn Brighton tím sẫm những cuộn cỏ khô tĩnh lặng trên cánh đồng vắng vẻ cuối năm cứ thấy cỏ là tim ta hồi hộp cứ thấy cánh đồng là tâm trí ta lại khấp khởi có phải lũ cào cào châu chấu...
Mầm này từ hạt mà ra Gặp duyên Trời Đất giao hoà thành cây Xách bình nước ở trên tay Từ từ tưới xuống cho cây trưởng thành...
Thời gian trôi quá nhanh! Già lúc nào chẳng biết Sức lao dốc không phanh Mới nhận ra khác biệt... Hình như mình đang sống Giữa ảo tưởng ngày mai Hôm nay trôi vô vọng Quá khứ đeo bám hoài......
Giấc ngủ ập về Em mơ những học trò Tròn xoe đôi mắt Ngày tháng bừng lên Ngọn lửa yêu thương chưa bao giờ nguội tắt Những đêm trắng, soạn bài Ngày mai giờ giảng thú vị Nếu chỉ lấy tiền, em thành người vị kỷ...
Dấu vết ấy, rồi thời gian sẽ xóa Dòng chữ xanh, Tường vôi trắng cũng xanh. Thác thời gian, xõa tung bờ tất cả Ân nặng nghĩa đầy Dù sợi chỉ mỏng manh .....
Ngày 18/11/1982, gã cùng mọi người gặp nhau trong buổi tựu trường! Lạ lẫm, bỡ ngỡ của những kẻ nhà quê, học một buổi ra đồng một buổi móng chân vẫn còn vàng do ngấm phèn chua....
Vui buồn mấy rồi cũng qua đi Ta trở lại với nhịp đời thong thả Tự mỉm cười khi vượt qua vất vả Và vui hơn sau những cuộc vui! Kỷ niệm dầy lên dù tháng năm trôi...
Về đi em, đi về phía trời xa Ở nơi ấy có mái nhà đang đợi Ở nơi ấy giữa hương đồng gió nội Em lại rạng ngời như ngày tuổi thanh xuân. Về đi em quên hết chuyện chúng mình...
Nhẽ ở ngôi cao nghĩ việc to, Sao lo chân rắn với răng bò. Ngày mai ông quyết đi buôn phẩm, Nhuộm răng hay tô tượng khối trò. Chúng lại phát ra cái sự u, Cấm đời nói mánh, ngập dùng lu....
Căn nhà ở phía bên kia đường (đối diện nhà tôi) là căn nhà mới mua của một cặp vợ chồng chiến sĩ trẻ. Anh chồng tên Sơn - công tác xa nhà. Còn cô vợ tên Vân là chiến sĩ phòng Chính trị của Bình đoàn 16 - đóng quân tại Đồng Xoài. Sơn và Vân có hai con trai:...
Tôi vốn không là nhạc sĩ, chỉ là một người tập tọng viết lách như một thú vui, như một trò tiêu khiển và còn phải học hỏi rất nhiều. Khi viết thơ hay viết lời cho một ca khúc cũng thế tôi cũng phải đắn đo từng chữ từng vần một . Khi nghe nhạc tôi thường lắng nghe rất kỹ và đọc đi đọc lại lời của......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!