- Sáng tác mới
Một nhà triết học từng nói: “Tâm thái của bạn chính là chủ nhân của bạn”. Trong cuộc sống hiện thực, chúng ta không thể khống chế cảnh ngộ của bản thân, nhưng lại có thể khống chế tâm thái của mình; chúng ta không thể thay đổi người khác, nhưng lại có thể thay đổi chính mình....
Tuổi thơ, niềm sung sướng nhất của nó là được theo bà đi chợ! Vì bố mẹ đi công tác xa nên bà trông nom hai anh em nó. Trẻ con quê nó chả bao giờ biết ngủ nướng. Sáng sớm khi chú trống choai vừa dứt tiếng gáy bà đã vào âu yếm xoa má nó...
Bậc trí giả thì thích nước, người nhân đức thì thích núi. Bậc trí giả thì động, người nhân đức lại tĩnh. Bậc trí giả sống vui vẻ, người nhân đức sống trường thọ....
Tôi thấy tôi trong quán trọ trần gian giá áo, túi cơm, quay cuồng, chật vật Khi chén rượu nồng, cà phê phiêu ngất Danh, lợi, tiền, tài, hỉ, nộ, sân, si....
Từng tiếng chim rót vào ngọn gió trong Nghe thánh thót ngọt giọt mềm trên lá Cây xanh ơi, xin đừng nghiêng nghiêng quá Để mặt hồ, sóng tĩnh tại an nhiên....
Ta đến bên đời gieo một nốt nhạc trong Một nụ hoa Ưu Đàm thánh khiết Bên diệu khúc “Thất huyền cầm” da diết Nở đóa Sen vàng ngời ngợi tháng năm....
Ơ kìa, một khoảng trời riêng Nằm trên mặt đất, nằm nghiêng trên đầm Trời đầy sao thắp lặng thầm Những ngôi sao giữa tay cầm ngát hương....
Có một chiều bơi trên đầm sen Tôi thấy tôi lạc vào miền lạ lắm Cái nhìn xanh. Ý nghĩ xanh Còn trái tim đỏ thắm Trái tim như rừng hoa Như triệu búp sen hồng....
Người biết học là: biết làm trò. Biết làm trò, sẽ có lúc làm thầy. Kẻ không biết làm trò, sẽ chẳng bao giờ có thể trở thành thầy ai được. Vậy thế nào là biết học ?...
Ta bên nhau, bàn tay kết liên hoa Chốn cũ Thiên Thanh, cổng trời đang mở Nhẹ nhõm sắc thân, thơm tho hơi thở Bước nắng vô thường long lanh....
Bông Sen đợi ánh sáng trời La đà mặt nước ngắm soi bóng mình Ngỡ ngàng gặp thủa nguyên trinh Giữa thoáng gió ngất ngây tình mênh mang...
Nhìn nghiêng ghi một tấm hình Chiêm bao cũng thấy giật mình trong mê Lạc đường đi giữa đồng quê Rõ ràng bờ cỏ lạc về ngõ ngang...
Tôi biết đến thơ Nguyên Hùng thật tình cờ qua âm nhạc của Lê An Tuyên. Và thơ anh, cứ thế cuốn tôi đi, qua những bến bờ yêu như biển chiều gợi nhớ, tựa đêm trăng lấp lánh, sóng xôn xao…...
Đá già chưa, Mà nước chảy vẫn mòn? Nước đã già chưa, Mà nhỏ giọt ngón tay thon? Đá cứ ở trên non, Nước từ đám mây vờn, Mây nước cứ tuôn......
Lần chần buổi sáng trầm ngâm, Cả đêm thao thức; cõi trần, cõi Tiên, Vô vi, tìm giấc thuỳ miên, Bến Phong Kiều ghé, con thuyền nơi mô?...
Quá ngỡ ngàng, tôi gặp tôi Ở chốn cuối đất, tận nơi cùng trời Khi tôi đứng, lúc tôi ngồi Tôi này ngắm, tôi kia cười với tôi Tôi trong cuốn sách thế thời...
Sống ở không gian khác Sinh mệnh tuổi tự do Đời dưới trần chớp mắt Đo đếm bằng thời gian Chớp ở không gian khác Lóe lên rồi vĩnh hằng...
Sư Pháp Luân (법명 법륜, 法輪), pháp hiệu Trí Quang (법호 지광, 智光), tục danh Choi Seok Ho (속명, 최석호) là một vị tăng Tào Khê Tông tại Hàn Quốc, hiện là người nổi tiếng, có ảnh hưởng lớn đến Phật giáo và xã hội Hàn Quốc. Sư có nhiều tác phẩm, danh ngôn thâm thúy....
Gạo đem vào giã bao đau đớn. Đau đớn này rồi chỉ thành cơm. Đau ngâm bùn đất nanh nứt mộng, Thành mạ thành cơm khác nhau không?...
Mấy ngày rồi, Mụ mong đứng mong ngồi hết đi ra rồi lại đi vào. Hai đứa con thì suốt ngày đòi mẹ quà, đòi ăn ngon. Mà giãn cách xã hội ba ngày mới được đi chợ một lần, tiền thì đâu có dư dả gì. Mụ gắt lên với lũ trẻ một cách vô cớ....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!