- Sáng tác mới
Độc thư tam đáo tiếng Hàn 독서삼도 tiếng Hán 讀書三到 - độc thư tam đáo). Ở đây, độc - đọc, thư - sách, tam - ba, đáo - đến/đạt. Câu này có ý rằng đọc sách phải tập trung, đạt được 3 điều, hoặc 3 cảnh giới....
Trà Sơn Đinh Nhược Dung 다산 정약용(茶山 丁若鏞, Trà Sơn Đinh Nhược Dung, 1762년 ~ 1836년) là quan văn, nhà triết học, nhà thơ của thời Hậu Choson (Triêu Tiên) có bài thơ Độc tiếu (獨笑) rất hay....
Trong cuốn Sự Vỡ lẽ của Tâm (마음의 발견) của Nhà Thần học Kim Su Byung (김수병) có một đoạn trích lời của Thiền sư Thích Nhất Hạnh nói về thiền định. Đoạn này sau được rất nhiều người đưa lại....
Trăng khuya vằng vặc sáng. Gió đàn hây hẩy, xào xạc thổi qua những tàu dừa lấp lánh ánh xanh. Ba Đực bỏ sách xuống, bần thần nhìn ra cửa. Hoang mang, anh chạy lại góc nhà, lấy cây đờn bầu....
Thanh Minh là một trong những cái Tết (Tiết) quan trọng của người Á Đông xưa. Xã hội hiện đại sống với nhịp sống hối hả. Văn minh vật chất đề cao hưởng thụ và tự do cá nhân đã làm cho các sinh hoạt văn hóa mang đậm sắc màu Á Đông cứ nhạt dần và có nguy cơ bị tiêu biến....
nước trộn mình trong mây gió xoáy đầu xuống biển mặt trời giòn trong cát trăng lửng lơ giữa trời tưới một màu xanh tươi dịu cơn nồng mùa hạ mát lòng người ... chốn trăng ......
Người ta yêu người Vì người ta yêu mình Yêu diết da mình Nên yêu người da diết Yêu sự sống nên yêu luôn cái chếtnHồn người yêun Xây mộ ở trong tim...
Đừng lấy người chỉ biết Quan tâm chuyện hỏi han: "Em đi về có mệt?" Ốm đau, đã thuốc thang?"... Bạn nên yêu và lấy Người chỉ ánh mắt nhìn Biết cần làm gì đấy Cho "một nửa " của mình......
Chắc chắn thiếu phụ ấy Không phải là đàn ông! Vốn cuộc đời cô ấy Đâu hiền hòa như sông... Cô chịu nhiều thử thách Cả những vết thương lòng Một mình không ai giúp...
Thêm một giọt buồn nữa Có cố nữa được không? Thêm chút nắng mai hồng Non tơ cả trời hạ Thêm một cơn gió lạ Em quên cả mây bay...
Tình yêu như tia nắng hồng Nắng rơi chòng chành Sớm mai dịu dàng Nắng vươn tới nơi bao la Nơi vòng tay thiết tha Nơi tình yêu mãi xanh ! Về đâu ơi tia nắng hiền ?...
Nước mắt chưa rơi Chị đã đi rồi Em đứng giữa vườn trưa bối rối Vòng tay tròn, ôm mùi thơm áo chị Tóc vờn bay, lưu luyến một bàn tay. Mắt vừa cay ... Chị đã đi rồi Cả cuộc đời gói trong lời kể vội...
Nếu gọi Hồ Tây là Đạp Hối Chắc nhiều người không hiểu ra sao Thời Thục,Triệu * còn dòng nghịch thủy Nước Sông Tô chảy ngược rót vào Khi Pháp đến khúc sông bị lấp...
Cố lên Chi-a-ki! Đừng khóc! Khi bức họa treo trên tường kia Rực rỡ sắc màu Là thuộc về người vẽ tranh khó nhọc, Thuộc về người chủ nhân đích thực...
Theo em về với Hội Lim Vin câu quan họ để tìm đến nhau. Mùa xuân gửi gió về đâu Kìa quan họ sắp qua cầu đấy thôi. Trầu têm cánh phượng em mời...
Ta tìm về Yên Tử Tìm cõi tiên giữa trần. Đỉnh Phù Vân mây phủ Đâu phái thiền Trúc Lâm? Tháng năm mờ hư ảo Đọng trên thân tùng già Cứu nước – Người cầm kiếm Thương đời – Người xuất gia…...
Đã hẹn cùng em đến hội Tháng Ba - lúa mướt xanh đồng Có gì làm ta bối rối Nắng say men nắng ửng hồng Có niềm vui nào đọng lại Cho em lạc giữa mùa Xuân...
Nơi lá chuối che nghiêng như một cánh buồm Cánh buồm xanh đi về trong hạnh phúc Thường ngày, mỗi khi nhớ về mảnh vườn quê tôi vẫn hay thầm đọc 2 câu thơ của Lưu Quang Vũ....
Gửi lại nhé, giảng đường xanh mơ ước Tiếng đời vang náo nức qua phòng Đường đi học bước chân dài khát vọng Nghe bác tài gắt gỏng lúc nhờ xe...
Cái đêm anh giã biệt em Đêm đen đến gió cũng đen một màu Trăng không còn tỏ trên đầu Người không kịp thốt một câu ân tình Anh bơi về phía nhà mình...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!