- Sáng tác mới
Hạnh phúc sinh ra từ tình yêu Non tơ ấy vốn nhuốm màu đau khổ Cháy vì giận, vì hờn, bỏng vì thương, vì nhớ Tay trong vòng tay, sung sướng biết bao nhiêu...
Người xưa dạy rằng: Con người cần hành thiện, tích Đức. Đức là những phẩm cách tốt đẹp của con người. Thiện mỹ, chính đại quang minh, trong sáng. Có Đức mặc sức mà ăn. Mất Đức là mất tất cả. Chữ Đức trong tiếng Trung có chứa đựng thiên cơ vạn cổ, nhìn vào Đức có thể thấy được quá khứ, hiện tại và......
Một lần ngồi trong công viên, con gái mình nói rằng, cái môn nó sợ nhất, vô tích sự nhất, không biết học để làm gì là môn Văn. Nó nhìn thẳng vào mắt của mình và lí nhí: "Con nói thật, Ba có buồn không?"...
Một quãng đời sẽ đi vào kỷ niệm Một mái nhà mãi nồng nàn thương nhớ Bốn năm trời biết mấy dấu yêu...! ...Mươì hai tuổi mình gặp nhau nơi ấy Những ánh mắt trong veo như hạt sương thức dậy Nhớ lại bây giờ vẫn thấy xôn xao!...
Ta làm ra tiền để phục vụ con người, nhưng nếu quá bám víu vào tiền thì con người sẽ là nô lệ của tiền. Áo là để gìn giữ thân thể nhưng nếu mặc áo đắt tiền quá thì ta lại phải gìn giữ cái áo đó. Người ta có nhà để sống nhưng nếu nhà xịn quá, trong nhà nhiều thứ đắt tiền quá thì con người lại trở......
Dữ sở tăng nhi tiên bao chi hoài (tiếng Hàn: 여소증아 선포지회 tiếng Hán: 予所憎兒先抱之懷). Ở đây, dữ sở - cái mà mình, tăng - ghét, nhi - đứa trẻ, tiên - trước, bão - bao bọc, chi - vốn là, hoài - ôm....
Thì, đã bốn năm rồi gắn bó, Hết thay pin, thay sạc, rớt rơi, Có những lúc, nằm im một xó, Nó và mình, hai đứa, cứ à ơi! Cứ tưởng đã xa nhau, lần này là mãi mãi ... Chẳng nỡ cho, chẳng nỡ vứt, biết làm sao?...
Tim tím hoàng hôn phủ núi đồi Tím màu áo tím của em tôi Tím màu sim tím trong thương nhớ Tím cánh buồm xa lộng gió trời Xa xa mây phủ kín chân đồi...
Tự quên mình giữa bao người Để lòng tĩnh lại trong lời lao xao. Khoảng trời xanh ở nơi nao Mà sao sấm chớp, mà sao cầu vồng!...
Mây Hải Vân làm chứng cuộc chia ly Gió bấc lạnh ù ù quay về bắc Nắng vàng rực chân đèo nam ấm áp Hết rét rồi, cởi mũ trước, áo sau...
Khi tin tưởng ai đó Không một chút nghi ngờ Kết quả bạn nhận lại Được một người bạn đời Hoặc bài học nhớ đời...
Cuộc đời khi dọc khi ngang Phận mình mình biết nhẹ nhàng vượt qua Nhìn người, ngắm cảnh từ xa Ung dung tự tại mới là của ta Hoàng hôn vừa lúc chiều tà...
Sáng hôm nay mình đọc nhiều mẩu tin, mà tin sáng nay làm mình nghĩ là mình đã làm cái gì hai bữa nay vậy, cảm giác chậm tiêu và lạc ngoài vòng thông tin khôn tả....
Họ hỏi cô rằng: "Sao bạn có thể Khuyên con đọc sách Thay vì chơi games"* Cô ấy đáp lại: "Tụi trẻ không nghe Chỉ thích bắt chước Người lớn thôi nè..."...
Cầm Khúc Hạ yên, chắt lọc từ hơn 30 năm làm thơ của Nguyễn Thành Tuấn, tôi tự hỏi nếu ngay từ những ngày đầu làm thơ mà anh đã tự trang bị dầy dặn các kiến thức về lý luận phê bình văn học như mấy năm gần đây, thì thơ anh sẽ như thế nào?...
Ngược về Móng Cái thăm Sa Vĩ Thuyền trăng Vĩnh Thực ghếch bãi bồi Gió vuốt vùng biên doi đất nhọn Biển miền lãnh hải sóng chia đôi Tưởng nhớ tiền nhân Đền Xã Tắc Khỏa nước Ka Long...
Hôm kia có còn không Mà hôm nay đã tới Hôm qua em đi đâu Để mây chờ gió đợi Có còn không người gọi Nước qua cầu ngừng trôi Hỏi ngày chìm đêm nổi...
tuổi lên năm theo anh trốn cha ra chơi phố huyện lần đầu phát hiện vũ trụ: ở bên ngoài căn nhà đất của cha, có thực một thế giới bao la ở bên ngoài ngọn đèn dầu của cha, có thực những hàng đèn đường quyến rũ...
Tôi thực sự hào hứng đón nhận, nâng niu và trân trọng đọc liền mạch “Đường vào ánh sáng” tập thơ của ba tác giả Nguyễn Thị Uyển, Nguyễn Phương Thủy và Hoàng Tố Uyên Rose....
Làm cho con người đau chính là con người, khiến cho con người hạnh phúc cũng chính là con người. Ta mong không làm ai phải đau lòng và chỉ cần ta tự tu tâm dưỡng tính thì chắc một lúc nào đó sẽ có người nhờ ta mà trở nên hạnh phúc hơn....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!