- Sáng tác mới
Thứ không thể thắng nó Nhưng vẫn chịu đựng nó, Đấy là Thời gian. Thứ không thể lảng tránh Nhưng vẫn phải đối diện, Đó là Vận mệnh. Thứ không thể không "ăn" nó Và vẫn phải "ăn" mỗi ngày, Đó là Tuổi tác....
Làn mưa bụi, nhẹ nhàng vương vất mà làm ướt áo ai. Người ấy cũng thế, nhẹ nhàng xâm chiếm, chỉ đến khi lòng nặng trĩu xuống thì mới biết ta đã ngấm sâu nhường nào....
Ta cầu cho những vì sao mang nỗi buồn của Người ấy đi Ta cầu cho những đóa hoa sẽ khiến trái tim Người ấy trở lên đẹp đẽ Ta cầu cho niềm hy vọng sẽ lau hết đi những giọt nước mắt của Người ấy Và hơn hết thảy, ta cầu cho sự lặng im sẽ khiến Người ấy trở nên mạnh mẽ...
Thế nào gọi là mạnh khỏe? Chạy 100m trong 15 giây, thế gọi là khỏe chăng? Co xà được 100 cái, thế gọi là khỏe chăng? Không phải vậy. Không ốm đau mới chính là khỏe mạnh. Thế nào là hạnh phúc? Có tiền tầm 10 tỷ, thế gọi là hạnh phúc chăng? Có quyền lực, thế gọi là hạnh phúc chăng?...
Hồi còn đi học ở Liên Xô (cũ) mình đã tự sắm cho mình một Matryoshka. Một phần vì hiếu kỳ, một phần vì nhìn nó rất dễ thương. Chứ mình cũng chẳng để ý xem vì sao nó lại được nhiều người yêu thích thế. Năm tháng qua đi, mình cũng không nhớ rõ là mình để lạc Matryoshka ở đâu....
Một vành nón, che nghiêng thành nỗi nhớ Nhánh phượng hồng xưa, biến lạ thành quen Vần lưu bút em chép thành kỷ niệm Cuối phương trời người ấy nhớ hay quên. Nhớ quê hương, sông xưa thành dải lụa...
Một lần nghe kể về vướng mắc của người bạn, tôi đã tìm cách an ủi rằng: sống với nhau mà không có niềm tin yêu thì khổ lắm. Để động viên bạn, tôi đọc một đoạn thơ trong bài “Ngày về không xa” mà tôi viết sau khi nói chuyện với tình yêu của mình...
Kỷ niệm tuổi thơ những lúc vơi đầy Nơi bến sông này bao tháng ngày vùng vẫy Sải cánh tay bơi bơi ngược dòng chảy Có cô bé trên bờ ngưỡng mộ ngó theo. Có một lần em bầy tỏ ước ao...
Tình hình ở Phước Long có nhiều chuyển biến lớn. Ở vùng tranh chấp, quân địch thường càn quét lấn chiếm. Những nơi chúng càn qua, buôn sóc xác xơ. Những vườn điều đang sai bông bị đốt trụi, những ngôi nhà dài là nơi tụ họp của cả buôn cả sóc, nơi đặt những cồng chiêng, những ché, xà Nung quý giá......
Dễ chừng tôi đã đọc "Sở kiến hành" của Nguyễn Du cả hơn chục lần rồi! Thời nhỏ, đạn bom loạn lạc, sơ tán hết đồng này núi nọ. Cơm khoai không có. Thức đêm vò võ nghe tiếng bom, tiếng pháo mà rùng mình. Nói gì đến trường, đến lớp. Ngoại tôi cầm theo được tập giấy dó, chỉ lâu lâu dạy cho vài......
Cho đến nay, nhân loại chứng kiến nhiều cách trị nước, như Đế thuật, Vương thuật và Pháp thuật. Đế thuật là con đường trị nước của những người tu luyện như Quỷ Cốc Tử. Đó là Đạo. Ông biết hết nhưng không màng một chút Danh, Lợi, Tình như con người thế gian....
Mình vì người ấy mà khóc. Cũng có lúc thấy vui, xao xuyến. Rồi vứt bỏ hết cả liêm sỉ.... hết sức thê thảm. Những thứ vặt vãnh của người ấy cũng có ý nghĩa rất đỗi lớn lao với mình....
Không phải Đức Phật đạt toàn giác sau 49 ngày ngồi gốc cây bồ đề. Sau lần giác ngộ ban đầu ấy, Đức Thích Ca luôn tự đề cao giác ngộ bản thân qua mỗi ngày. Ngày hôm nay giác ngộ rồi lại thấy điều giác ngộ hôm qua là chưa đúng, chưa đủ....
Một lần ngồi trong công viên, con gái mình nói rằng, cái môn nó sợ nhất, vô tích sự nhất, không biết học để làm gì là môn Văn. Nó nhìn thẳng vào mắt của mình và lí nhí: "Con nói thật, Ba có buồn không?"...
Người ấy ra đi để nỗi buồn Tôi về thương nhớ mãi không thôi Hoàng hôn buông xuống tôi ngồi đợi Đêm về sương đọng, ướt bờ mi Ngày ấy người đi chẳng nói gì...
Cả một nền văn hóa Việt Nam 4000 năm lịch sử hoặc xa hơn là văn hóa 5000 năm của vùng đất Thần Châu Hoa Hạ Trung Hoa đều rất tin vào Thần, vào Phật, vào Tiên... Tách nền tảng chung của Văn Hóa Thần Truyền ở vùng Đông Á ấy thành những đặc sản của từng dân tộc e rằng nhiều lúc chúng ta sẽ bỏ đi những......
Quần kê nhất hạc (Tiếng Hàn: 군계일학; tiếng Hán: 群鷄一鶴 ), ở đây, quần - bầy đàn, kê - gà, nhất - một, hạc - hạc. Quần kê là một bầy gà. Trong bầy gà xuất hiện 1 con hạc....
Thút thít kia à thút thít ơi Chiều xưa, trên phố nhớ vai gầy Có kẻ chân trần đi trong gió Để nhớ về ai, ai biết chăng Phố nhỏ chiều qua mưa giăng giăng...
Tình yêu hạnh phúc nhất Được yêu và quan tâm Mọi cung bậc cảm xúc Yêu cả những lỗi lầm... Bạn luôn trong suy nghĩ Nhớ nhung từng phút giây Không một ai thay thế Được bạn trên đời này!...
Tháng Ba gạo thắp lửa Cho Đông tàn, Xuân phai Cho tình yêu đôi lứa Như than hồng thiên thai... Tuổi thơ gom ký ức Bứt nhị gạo chọi gà Cánh hoa héo có lúc...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!