- Sáng tác mới
Mặt hồ huyền ảo trong sương sớm Tháp Rùa ngái ngủ mắt lim dim Gánh hàng quà sáng hương cà cuống Lan toả không gian một chút thèm...
Từ xưa, ở Trung Quốc, gió thổi vào mỗi mùa đều có đặc điểm riêng về phương vị, không phải là mùa đấy gió chỉ thổi từ phía đấy đến mà đa phần gió từ phía đấy đến. Vì vậy, người ta đặt tên gió vừa theo mùa, vừa theo phương vị. Cụ thể:...
Giấy, xé thì dễ, dán lại mới khó. Cũng thế, nhân duyên, xé bỏ thì dễ, hàn gắn rất khó. Nói chuyện mà không mở lòng có khác gì muốn lấy đồ mà không mở ngăn bàn. Giống như ta sẽ chết nếu sa vào băng mỏng, bạn đừng dựa bừa vào mối quan hệ còn chưa đủ chín....
Khi nhắc đến Thỏ và Rùa, 100% chúng ta lại nhớ về câu chuyện chúng thi chạy với nhau. Thỏ thua vì chủ quan, kiêu ngạo. Rùa thắng vì kiên trì, lạc quan. Hôm nay cũng là câu chuyện về Thỏ và Rùa, nhưng là "chuyện đằng sau cuộc đua" ấy....
Bà mất mùa mưa bão Những cơn giông dầm dề Mưa thối trời ngập đất Mây xám dài lê thê Ngoài biển Đông siêu bão Dồn nước lên thượng nguồn Rừng hết cây trơ trọi Nước truy bức kiếp người ......
Cho đến nay, nhân loại chứng kiến nhiều cách trị nước, như Đế thuật, Vương thuật và Pháp thuật. Đế thuật là con đường trị nước của những người tu luyện như Quỷ Cốc Tử. Đó là Đạo. Ông biết hết nhưng không màng một chút Danh, Lợi, Tình như con người thế gian....
Thành ngữ Ma cô tao dương (tiếng Hàn: 마고소양 Tiếng Hán: 麻姑搔痒) với Ma Cô - tên của tiên nữ, tao - gãi, dương - mụn ngứa. Câu này nghĩa đen là Tiên nữ Ma Cô gãi ngứa. Trước hết phải nói là "Ma Cô" (麻姑) và "kẻ ma cô" không liên quan đến nhau....
Tôi quen chị Lê Phương Liên qua một người bạn, sau này chị gửi tặng cho tôi tập thơ “Độc Thoại Sen” do NXB Hội nhà văn ấn hành vào cuối năm 2019. Tôi còn nhớ trong một lần trò chuyện cùng chị, tôi có nói rằng thơ chị có khuynh hướng của sự hiện đại trong cách tân ngôn ngữ....
Đó là một câu đối Tết chữ Hán, phiên âm ra tiếng Việt là: CHIÊU TÀI TIẾN BẢO ĐA QUÁ PHÌ BÀ NHẬT TIẾN ĐẤU KIM BẤT THU LẠP SẮC. Cái thú vị của câu đối Tết này là cách viết và nội dung bình dân, hài hước nhẹ nhàng của nó....
Đặt gương tại khu hiên nhà Gương đặt ở hiên nhà, vị trí mà vào cái là thấy thì sẽ xua hết tài lộc, gây bất hòa trong gia đình....
Giấy, xé thì dễ, dán lại mới khó. Cũng thế, nhân duyên, xé bỏ thì dễ, hàn gắn rất khó. Nói chuyện mà không mở lòng có khác gì muốn lấy đồ mà không mở ngăn bàn....
Nushu là một hệ chữ viết tượng thanh âm tiết, do phái nữ sáng tạo ra, được bảo mật và chỉ dành riêng cho họ. Với những nét chữ uốn lượn lịch lãm và độc đáo, ngôn ngữ bí mật Nushu này đã giúp cho không biết bao nhiêu thế hệ người Dao ở Trung Quốc và các nước lân cận có thể trao đổi thông tin với nhau......
Cuộc đối thoại thứ nhất là giữa Hồn Trương Ba và Xác Hàng Thịt. Cuộc đối thoại thứ hai là Hồn Trương Ba với Vợ, với con Dâu, với cháu Gái. Cuộc đối thoại thứ 3 là với Đế Thích....
“Vui như Tết”. Câu thành ngữ mà tôi tin ai cũng đã từng nghe từng nói một lần trong đời ấy là nói về Tết cổ truyền, tết âm lịch. Thời ấu thơ, ngày Tết vui là đúng lắm rồi, được ăn ngon, được mẹ mua cho quần áo mới được nghỉ học và...v.v....
Thành ngữ tiếng Trung “Cao Chẩm Vô Ưu” (高枕無憂) theo nghĩa đen có nghĩa là kê cao gối ngủ mà không phải lo lắng. Nó thể hiện hình ảnh một người có thể ngủ trong hòa bình mà không có bất kỳ lo lắng cuộc sống nào hết, được sử dụng để mô tả sống một cuộc sống yên bình và không có ưu phiền....
Mùa Xuân, những nhành hoa ban bắt đầu đầu trút những bông hoa trăng trắng tím nhạt xuống rừng, thay bằng những đọt lá non mướt xanh của những ngày sau Tết cũng là lúc chợ tình Khau Vai đã mở. Chợ của những người tình, chợ không phải để bán buôn mà để hẹn hò gặp mặt hồi tưởng....
Tôi biết nhà thơ Bùi Thanh Huyền từ thuở chị 13 tuổi, thuở chúng tôi cùng là “Búp trên cành” trong vườn ươm của Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Bình. Ấn tượng trong tôi lần đầu gặp chị mãi là hình ảnh chị mặc áo hoa, mái tóc mây bồng được bím buộc gọn gàng hai bên....
Ô, hoa đèn là có thật nhưng hiếm gặp lắm. Đó là vào một đêm thật khuya. Sau mấy tiếng mải mê sách vở, chàng thiếu niên ngẩng lên, chợt sững người khi bắt gặp hoa đèn đang rực hồng trong ngọn lửa....
Vẫn biết, có cái Thời làm nên Đời. Và, cái Đời chứa đựng cái Thời trước bao nhiêu biến thiên dài dặc. Nhưng với ông, Nhà văn Bút Ngữ, một con người mang cái đẹp thời ấy, trên đời này, rồi sẽ còn mấy ai, gặp nữa?...
Xoan sắp xếp lại đống sách vở rồi lên giường nằm. Đồng hồ trên tường đã nhích sang con số 11 mà Dân vẫn chưa về. Cái bụng sắp đến ngày sinh làm chị trở mình thật khó khăn. Ngoài kia, gió lạnh rít từng cơn làm những tàu lá chuối xô vào nhau loạt xoạt, chị thấy lòng mình se thắt lại....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!