- Sáng tác mới
Vâng! Thơ và đời, “Tình yêu và bi ca”! Chí ít, đó là nhận định của riêng tôi với người bạn tài hoa của mình - Việt Tư, tác giả tập thơ “Hương diệu ý” NXB Hội Nhà Văn mới ấn hành. Cầm tập thơ trên tay, tôi trôi theo dòng kỷ niệm!...
Một cụ già hành khất Đi thất thểu trên đường Theo sau là con chó Trông gầy gò, đáng thương! Từng bữa ăn no, đói Vài mẩu bánh mỳ khô Con chó không biết nói Chỉ vẫy đuôi bâng quơ......
Có một người đàn ông Đến đặt hoa tặng mẹ Chợt thấy một em bé Nức nở trước cửa hàng... Anh ấy liền vội vàng Hỏi điều gì không ổn "Chú ơi! Cháu chỉ muốn Mua một bông hồng thôi!"...
Có một ngày bạn phải đi xa Bạn để lại một số niềm thương nhớ Để lại một số điều trăn trở Một số hẹn hò với những dự định dở dang...
Đồng hương gặp ở nơi này. Mà nghe chua xót... đắng cay bội phần. Chào nhau...trong nỗi âm thầm... Nén nhang nối giữa hai phần âm dương... Khấn người...người cứ lặng im....
Giữa những năm 80, ở quê còn chưa có điện. Đêm hè thường oi bức, mồ hôi đầm đìa, rất khó ngủ. Khi ấy, mọi người thường vác chiếu ra đê nằm hóng tí gió. Mình cũng thế....
Vu lan là dịp để các con cháu báo hiếu ông bà cha mẹ. Lễ vu lan được diễn ra suốt từ đầu tháng cho đến rằm tháng bảy. Nhà tôi cũng lễ phả độ trên đền mẫu, trên chùa, cúng trong nhà mình, nhà chồng, bên nội ngoại rất thành kính trang trọng....
Một mùa Vu Lan vắng mẹ Mưa như chưa mưa bao giờ Mẹ ơi! Con thành đứa trẻ Ngực cài hoa trắng… ngây thơ! Mẹ thì đang... nằm dưới mưa...
Gió tháng bẩy lạnh nghĩa trang liệt sĩ Những đoàn binh mặc áo trắng mây trời Đất không nói chỉ khói hương đang nói Đỏ ngàn năm máu đổ mỗi phận người Lính công binh khi mở đường qua suối...
Giá không có chiến tranh. Một đám cưới đã thành Một gia đình đầm ấm Trẻ ra đời rõ nhanh... Tạm chưa làm đám cưới. Hai người thành chiến binh Bắn máy bay Mỹ đến Cả hai cùng hi sinh!...
Dẫu con đã lấy chồng gần Mẹ chưa được bát canh cần nào đâu Con là cấn sữa cấn rau Mẹ sinh con giữa nỗi đau tang chồng...Nào ngờ gần lại hoá xa Dẫu thương chẳng đỡ mẹ là bao nhiêu......
Nghĩa trang liệt sĩ Chiều thu Tĩnh lặng Nao lòng Những mộ bia Nơi các anh nằm Yên nghỉ… Gió và nắng nói gì thủ thỉ Kể tôi nghe Cuộc đời Của các anh Nơi đây Những nấm mồ Những khoảng trời tuổi xanh Những ước mơ ngọt lành Những tình yêu chớm nở...
Xin phép được gọi các anh Bởi đều khoác áo màu xanh một thời Ôi thương quá các anh ơi! Chiến tranh đã cướp đi rồi… Các Anh Sử vàng tên đã vinh danh Nhưng còn thân xác quẩn quanh đất này...
Đã nghe nhiều, nay mới được tới nơi. Côn Đảo mênh mang màu xanh vời vợi Thăm nghĩa trang Hàng Dương, tôi vẫn hằng mong đợi. Thăm những Anh hùng dũng cảm kiên trung....
“Sau khi báo Nhân văn đình bản, Phùng Cung bị đình chỉ công tác và sau đó tập trung cải tạo suốt 12 năm tại các nhà tù Hỏa Lò, Bất Bạt, Yên Bái, Phong Quang…” Đó là đoạn trích từ Lời giới thiệu của Ban biên tập Nhà xuất bản Hội nhà văn cho tập thơ Xem đêm của nhà thơ Phùng Cung, xuất bản năm 2011....
Lúc tàu Titanic Chìm dần xuống đại dương Wallace Hartley- Nhạc trưởng Làm một việc phi thường! Thay vì sự hoảng loạn Tìm mọi cách thoát thân Ông lấy vĩ cầm dạo Khi cái chết đến gần…...
Lúc tàu Titanic Chìm dần xuống đại dương Wallace Hartley- Nhạc trưởng Làm một việc phi thường! Thay vì sự hoảng loạn Tìm mọi cách thoát thân Ông lấy vĩ cầm dạo Khi cái chết đến gần......
Một bức tường cao ngất Chia đôi thế giới người Bên cho người đã khuất Bên người hít khí trời... Khắp nơi đô thị hóa Thành phố dần mở mang Đất ít, người đông quá Mà toàn thấy nghĩa trang......
Anh lên đường khi tròn tuổi hai mươi Chia tay chị bên dòng sông quê mẹ Vượt Trường Sơn anh vào nam đánh Mỹ Cánh cửa đêm đêm khép đợi anh về...
Một năm 365 ngày, mỗi ngày 24 giờ đều đặn , mà sao những ngày cuối năm như hối hả, bận rộn hơn. Mọi người ai nấy đều tất bật, và thấy ngày trôi đi sao nhanh thế, thời gian sao mà ngắn ngủi thế....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!