- Sáng tác mới
Tưng bừng mùng tám tháng ba. Thì… đi mua lấy bó hoa tặng mình. Xinh tươi, hoa đứng trong bình. Mình xinh tươi nữa là thành một đôi....
Thắp nén nhang thơm cháu nhớ bà Hẳn là ngoài cánh đồng xa bà buồn. Giá mà...có chợ âm dương. Cháu mua tấm bánh đúc mềm bà ăn Nhớ bà đen nhức hàm răng....
Thành Đồ Bàn* chiều mưa rơi lất phất Lạnh khí âm u uất khuất trời mây Vua Chăm Pa ra cổng thành đón khách Máu chưa khô đỏ rợn cả bàn tay...
Cho đến bây giờ, mấy chục năm qua đi, tôi đã là người phụ nữ cao niên có chút thành đạt nhưng tôi không khi nào quên được hình ảnh và những kỉ niệm về cô giáo Doãn Thị Chút, cô giáo, người thầy đầu tiên của tôi và nhiều đứa trẻ ở làng Duyên Phúc quê tôi....
Đồng hương gặp ở nơi này. Mà nghe chua xót... đắng cay bội phần. Chào nhau...trong nỗi âm thầm... Nén nhang nối giữa hai phần âm dương... Khấn người...người cứ lặng im....
Sao vợ ơi! Chẳng chịu hiểu cho anh. Đang thời @ mà em không thay đổi. Cứ khư khư yêu mãi anh… làm anh mệt mỏi Em có biết mình xa xỉ lắm đấy thôi!...
Đang mùa thị, loài quả chọn mùa thu mà chín, nó như thu cả sắc vàng của nắng Thu vào vỏ, thu hết hương thơm của trái Thu làm nên một làn hương riêng chỉ có thị mới có....
Vẫy vùng trong cõi thế nhân Đường đời đã bước năm ngoài sáu mươi Đôi khi ngoảnh mặt lại coi Chợt thương luyến nhớ một thời thanh xuân...
Chuyện chẳng có gì to tát. Là thế này, mình trồng được một cây ngọc lan, cả đời mình vốn rất yêu cây, thích chăm cây. Sau khi làm được ngôi nhà mới, liền nghĩ đến sẽ có được cây ngọc lan,...
Bó hoa gửi xuống cửu tuyền... Bao nhiêu thương nhớ mẹ hiền...gửi theo... Năm một Ngày Mẹ đâu nhiều. Nhớ thương kể xiết bao nhiêu cho vừa....
Một đời mấy đận qua đây! Cứ thèm được nép tán cây Đền Hùng. Bâng khuâng ngay tự sông Hồng. Đường về Đất tổ thơm bông bồ đề. Bánh dày ngào ngạt hương quê. Cây xanh tỏa mát bốn bề không gian....
Ta thật thà ngỡ hết mùa giá rét. Cất vội vàng chăn, đệm áo mùa đông. Mùa trở mặt ta thành ra rét mướt. Gió lạnh hả hê...tưởng khôn lắm...có sướng không?...
Bèo là bèo, sen là sen Bàn chi đến chuyện sang hèn mà đau… Cùng xanh ngăn ngắt một màu Thiếu bèo thì có còn đâu au nhà!...
Hả hê cây lúa trổ đòng Ngóng mưa con rô lách ngược Con mối bay ra cánh ướt Bầy gà mở tiệc đón mưa Cây vườn no nước thỏa thuê Lá cành tưng bừng vũ hội Mái tôn ào ào mưa xối...
Đã lâu lắm rồi chưa có được trận mưa rào. Mấy tháng ròng toàn hanh khô, cứ tưởng ăn tết xong là có mưa xuân cho con người, cây cỏ mát mẻ bừng lên sức xuân. Thế nhưng các cụ bảo năm nay nhuận tháng hai, nên xuân muộn....
Văn học nghệ thuật có quy luật riêng của nó. Quy luật thuộc về những tài năng đơn nhất. Bởi vậy, trước lịch sử xa dài, trước bao nhiêu quốc gia, dân tộc. Trước bao nhiêu biến thiên của cái Thời và Đời. Không thiếu gì những tháng năm đầy gió giông, xoáy lốc....
Tháng ba, mùa hoa xoan nở như đám mây màu tim tím giăng trên các cành xoan dày đặc những hoa là hoa. Một làn hương nồng nàn dễ chịu, mê hoặc chỉ có ở hoa xoan nhè nhẹ lan tỏa…...
Một tương lai tươi hồng đang rộng mở với sự góp mặt của những nghệ sĩ nhiệt tâm và những tác phẩm Nghệ Thuật Đích Thực: đẹp về nghệ thuật, hay về nội dung, mang giá trị nhân văn sâu sắc,...
Valentine với người ta Mình đâu còn thủa nhân hoa của người Bồi hồi mình ...với mình thôi... Bước cao bước thấp... đường đời chênh vênh......
Mình từng nghe mọi người tranh luận về xuất xứ, nội dung của câu ca dao dưới đây. Gió đưa cây cải về trời Rau răm ở lại chịu lời đắng cay Mình xin góp thêm lời bàn về câu ca dao ấy....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!