- Sáng tác mới
Học trò đi tìm dấu chân thầy giáo cũ Hiểu một lối đi đã chọn riêng mình Dấu chân thầy dấu ấu thơ mờ tỏ Của một thời khờ khạo ngây thơ Dấu chân cũ xếp lên từng vết mới...
Em ơi Ở chốn chơi vơi Chiều đi gặp tối Có người nhớ em Tóc em Đen đến cùng đen Mồ hôi em Chắt riêng em tận cùng Môi em Nhờ nắng tô son Nốt ruồi ghẹo tuổi Điểm giòn chốn duyên...
Đợt sau Covid lần hai một thời gian, Hà Nội có mở cửa cho đi lại theo chế độ giãn cách. Có một lần ban đêm đói quá, mình ra Circle K mua đồ ăn, xong đứng uống luôn chai trà xanh vì mình khá thích trà. Một cậu nhìn cũng trẻ, nhưng hơi dặt dẹo, tới xin mình chai nước khi mình đã uống xong....
Anh kẻ sống vươn lên từ cõi chết Em chớ nên đùa cho đỏ máu tim đen Có phải chăng khi anh trộm nhớ em Là những lúc hồ ly giở trò ma mị....
Tháng Tư Washington Có hơn ba nghìn cây anh đào cùng nở Chỉ có hoa là còn rất trẻ Chỉ có hoa khiến nao lòng đến thế Người ngắm hoa Ai cũng gặp xuân thì Chỉ có tình người Khiến loài hoa mong manh...
Có một lứa nhà văn trẻ trung, mới mẻ, sinh ra, lớn lên trên một vùng đồng bằng châu thổ Thái Bình, đã và đang góp vào dòng chảy, làm nên lịch sử văn chương vọng vang đất này, trước biển lớn thi ca đất nước....
Những người yêu nhau đi tìm dấu chân nhau Dấu nhớ dấu thương dấu hờn dấu tủi Dấu vui sướng dấu đau buồn sầu não Dấu thất vọng kia nhường vết dấu ước ao...
Những người yêu nhau đi tìm dấu chân nhau Dấu nhớ dấu thương dấu hờn dấu tủi Dấu vui sướng dấu đau buồn sầu não Dấu thất vọng kia nhường vết dấu ước ao...
Mưa liên tục gần cả tuần. Sân Ký túc ngập tới đầu gối. Chả buồn đi ra cổng để nhâm nhi chút gì đó cho đỡ nhàn. Sáng nay dân ngoại trú xuống báo tin...
Thu rồi Anh quên em đi Nhớ chi Se sắt ước gì với anh Em nghe Mình nói với mình Úa tàn gió Cũng bởi tình mà thôi...
"- Nhờ sửa giùm công tắc" "- Anh phải thợ điện đâu?" "- Ghế có vẻ không chắc..." "- Anh phải thợ mộc đâu?" Mọi thứ đều hoàn hảo Chỉ trong ngày hôm sau!...
Nguyễn Diệu Liên tên thật là Nguyễn Thị Liên, sinh năm 1973, quê biển Diêm Điền – Thái Thụy - Thái Bình, nơi dòng sông Diêm Hộ đỏ nặng phù sa uốn khúc, hòa vào biển lớn - nơi trên bến, dưới thuyền tấp nập là đầu mối giao thương với các thành phố Nam Định, Hải Phòng bằng đường biển, đường sông - nơi......
Có một lứa nhà văn trẻ trung, mới mẻ, sinh ra, lớn lên trên một vùng đồng bằng châu thổ Thái Bình, đã và đang góp vào dòng chảy, làm nên lịch sử văn chương vọng vang đất này, trước biển lớn thi ca đất nước....
Học trò đi tìm dấu chân thầy giáo cũ Hiểu một lối đi đã chọn riêng mình Dấu chân thầy dấu ấu thơ mờ tỏ Của một thời khờ khạo ngây thơ Dấu chân cũ xếp lên từng vết mới...
Anh em tôi sinh ra và lớn lên vào những năm khốc liệt nhất của cuộc kháng chiến chống Mỹ. Hàng đàn máy bay B 52 đêm ngày gầm rú trên đầu. Nhà bố mẹ gần bến cảng - mục tiêu thả bom của giặc lái Mỹ. Đã bao lần tôi cố tuột khỏi tay bà nội ngoi lên...
Chiều nay mưa xiên ngang Góc Nguyễn Du tắt nắng Đường Nam Kỳ rỗng vắng Mưa rảo qua Tao Đàn Trời còn thương đất thương...
Tôi biết đến thơ Nguyên Hùng thật tình cờ qua âm nhạc của Lê An Tuyên. Và thơ anh, cứ thế cuốn tôi đi, qua những bến bờ yêu như biển chiều gợi nhớ, tựa đêm trăng lấp lánh, sóng xôn xao…...
Tôi tốt nghiệp phổ thông rồi vào đại học để rồi lần đầu tiên nghe bài hát Cô gái Sầm Nưa của anh. Không biết có phải là bài đầu tay của anh hay không nhưng từ đó tôi đã yêu chất lãng tử, chất đàn ông trong anh....
Em không muốn mượn lời thơ Xuân Diệu Để nói niềm đau chia cắt bởi thế nhân Em không muốn mượn lời Chế Lan Viên Để nói hộ nỗi nhớ quê da diết. Em không muốn nói lời ly biệt Như nhà thơ Hàn Mạc Tử đã trải qua...
Mùa Xuân, những nhành hoa ban bắt đầu đầu trút những bông hoa trăng trắng tím nhạt xuống rừng, thay bằng những đọt lá non mướt xanh của những ngày sau Tết cũng là lúc chợ tình Khau Vai đã mở. Chợ của những người tình, chợ không phải để bán buôn mà để hẹn hò gặp mặt hồi tưởng....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!