- Sáng tác mới
Có người nói “Thứ gì không mua được bằng tiền thì mua được bằng… rất nhiều tiền”. Nhưng một lúc nào đó trong cuộc đời, người đó sẽ hiểu ra câu nói trên không đúng....
Chiếc điện thoại di động Mang người xa về gần Nhưng lấy bạn đi khỏi Những người kề bên thân!...
Lớn lên rồi ta chắc sẽ hạnh phúc thôi. Vào đại học rồi, mọi việc sẽ được giải quyết thôi. Chỉ cần có việc làm là sẽ ổn lên thôi Lập gia đình là mọi sự sẽ thay đổi thôi....
Một người khôn ngoan biết rằng anh ta không biết gì, nhưng người ngu ngốc nghĩ rằng anh ta biết tất cả. Một người từ bi nghĩ rằng có nhiều cơ hội để hoàn thiện, nhưng một người xấu nghĩ rằng anh ta là đủ tốt....
Tháng Ba về, em có nhớ chăng? Hoa Gạo rực triền đê, cháy bừng bao kỷ niệm. Con sông quê, dải lụa mềm, uốn lượn. Cây Gạo quê mình, nhân chứng những lứa đôi....
Tôi thật hạnh phúc Được là chính mình Tôi không hoàn hảo Nhưng tôi chân thành Yêu thương và thật Không làm khác tôi Không gây chú ý Tôi chỉ là tôi!...
Mắt đen Môi thắm Da hồng Gói nhan sắc lại Lạnh lùng khẩu trang Bao nhiêu khuôn mặt giống mình Bao nhiêu số phận…nỗi niềm bao nhiêu…...
Thứ ta giữ chặt, rồi cho rằng đó là của mình, chưa chắc đã đúng là của mình. Điều này xem ra là rất đúng...
.....chạm tháng Ba... có gì lạ không em? Cánh đồng thân quen cánh cò bay lả lướt Thương tấm áo, nàng Bân gieo mộng ước Chút lạnh cuối Xuân tím thẫm cả cung hồn.......
Có những loài hoa thường nở về đêm Lặng lẽ ngát dưới màn trời thanh mát Giữa đêm tối thắp bóng ngày trong vắt Vẽ tên mình bằng hương sắc trinh nguyên....
Ngấm vị cháo hành, tai Chí tinh hơn Nắng biết nói, chim líu lo vui quá Lòng mềm nhũn, giọng dịu dàng đến lạ Hay là mình ở với tớ, Nở ơi !...
Tháng Ba Sương mờ giăng Phố trầm ngâm trong tách trà chiều Tán hoa Sưa ven đường Hoàng Diệu Thoảng mùi hương Nàng Bân về thay áo mới rồi đi Bỏ lại phố điệu buồn thơ thẩn quá...
Đã quá lâu... gã mộng du, quên đi cuộc sống Ừ nhỉ, đời là thế và muôn đời vẫn thế có giọt vui, có giọt lệ âu sầu......
Tôi bảo kìa hoa kia đã nở Họ giương mắt nhìn tôi Tôi lại bảo kìa hoa đó đang tàn Họ lại nhìn tôi tiếp Và Họ hỏi cậu là ai Tôi nhắc họ rằng hãy nhìn hoa đi....
Thời gian trước đây khi tôi vừa đến đơn vị công tác mới, bởi mong muốn có thể làm tốt mọi việc, mỗi ngày tôi đều miệt mài học tập cho tới nửa đêm....
Một người ăn mày đến trước một trang viên, gặp nữ chủ nhân để ăn xin. Người ăn mày này rất tội nghiệp, cánh tay bị cụt, tay áo trống trải đung đưa, người nào trông thấy cũng đều khẳng khái bố thí cho....
Anh trở về với tháng Ba Tây Nguyên Để lại đằng sau hoa xoan rắc bụi Mái ngói rêu xanh, mẹ già cặm cụi Vừa tiễn con đi đã nhẩm tính ngày về....
Cánh mùa xuân Khói sương vương trời Chim cu gáy Tinh mơ gọi bạn Người da diết Chiều xuân chờ đợi Tình thoảng hương Mùi nắng dát vàng...
Như ong kia cần mẫn gom mật, Rồi bản thân chưa kịp nếm Đã bị loài người lấy đi mất. Cũng thế, con người chạy đôn chạy đáo Chăm chăm gom góp tiền tài Rồi chưa được dùng đã lăn ra chết Tiền lại cho kẻ khác dùng thay....
Không chắc ngày nào cũng tốt Nhưng mà cứ phải sống thôi Không phải ai cũng nói thật Mình thành thật là được rồi Những người bạn mà yêu đấy Chưa chắc yêu lại bạn đâu Sự thật dù có như vậy Bạn vẫn cứ yêu mặc dầu......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!