- Sáng tác mới
Những Cô Gái Tháng Tư trong cuộc đời tôi Như những bông Phượng đầu mùa bật lên khúc ca mùa Hạ Như giọt mưa rào trong ao Sen Như búp Ngọc Lan quấn trong tơ nắng! Thanh Xuân của tôi họ là khúc nhạc vui...
Nơi lá chuối che nghiêng như một cánh buồm Cánh buồm xanh đi về trong hạnh phúc Thường ngày, mỗi khi nhớ về mảnh vườn quê tôi vẫn hay thầm đọc 2 câu thơ của Lưu Quang Vũ....
Tôi giật mình đánh thót một cái. Gì thế nhỉ? Ôi chao, chói mắt quá. -Nó ở đâu rồi? Một bóng đen phủ lên tôi, một bàn tay tóm cổ tôi, dúi vào cái gì lùng nhùng. Lại tối om. Họ mang tôi đi đâu đây? Lên phòng khách?...
Rằm tháng giêng cây đào mới nở hoa rực rỡ. Từ thân cành già nua cỗi cằn những bông đào phai xòe cánh bung nở đúng tiết. Những bông đào phai nở tự nhiên thật mạnh mẽ phi thường....
Mỗi năm khi sắp tết bao giờ mình cũng mua hoa đào. Hà Nội không có hoa đào làm sao gọi là tết. Dù là bích đào bạch đào hay đào phai thì hoa đào bao giờ cũng mang tết đến mỗi ngôi nhà thân thương....
”Mồng tám tháng ba Em ra thăm vườn …“ Câu hát ngân nga Hát tặng cô thời nhỏ Vẫn còn ngân… chân nhún, múa mềm Em nhớ cô, nhớ mẹ, nhớ bạn hiền...
Trong chuyến công tác về Đông Triều mình mua một cây mai nhỏ. Đó là cây mai Yên Tử. Mai Yên Tử là giống mai rừng thân gỗ mọc thẳng cao lớn. Mang về mình trồng trong một chậu nhỏ để ở ban công....
Chợ nổi Cái Răng những ngày cho tôi trở về Miền Ký ức. Yêu lắm các bạn Miền Tây. Mảnh đất Gò Quao tỉnh Kiên Giang đã cho tôi những tháng ngày ấm áp trong những năm tháng xa nhà....
Tôi mê hoa hồng lắm! Sưu tầm cả triệu bông Tối ngày đem ra ngắm Những đóa hoa thắm nồng... Hoa tinh túy màu sắc Quyến rũ với mùi hương Cả những chiếc gai sắc Từng làm ai tổn thương?...
Những ngày cuối năm sau đợt mưa lạnh lê thê, đầu tháng chạp nắng vàng chợt bừng lên rạng rỡ trải dài trên miệt vườn đất bãi quê tôi. Và kìa trên triền sông Hồng đã sáng rực lên sắc hoa chờ đón Tết....
Ngủ lịm trong hoàng hôn Brighton tím sẫm những cuộn cỏ khô tĩnh lặng trên cánh đồng vắng vẻ cuối năm cứ thấy cỏ là tim ta hồi hộp cứ thấy cánh đồng là tâm trí ta lại khấp khởi có phải lũ cào cào châu chấu...
Buổi trưa có một đợt tuyết đầu mùa rơi nhẹ. Không ai ngủ được. Người nào cũng háo hức xem tuyết rơi. Các bạn Beijing nói tuyết đầu mùa bao giờ cũng mang may mắn tới mọi người....
Xanh đâu rồi những nõn búp xanh? Những bông lửa tháng ba, hoa gạo đỏ, Vết chân trâu thành vũng nhỏ, Chú Niềng Niễng con lặn ngụp đến bao giờ?...
Trời khóc! Từng giọt nước mắt đen, Cay, mùi khói khét Loang đường phố Ướt ngôi nhà xiêu đổ Vì đau! Đồng tiền nát nhàu Đếm lòng tham, Tội lỗi, Đốt ngọn hung tàn Thiêu cháy ước mơ....
Ve cứ ran từng đợt, Sóng cứ dềnh từng hàng, Bè lục bình ngơ ngác, Những bông tím trôi ngang... Trời chỉ vừa tang tảng, Ve đã sôi từng tầng, Giọng cao như tiếng ngọc, Giọng trầm như lặng im......
Từ thời sinh viên, tôi nhớ nhà văn Bùi Hứa Hiệp có nói làm thơ là biến thế giới của mình thành thế giới của người khác. Hàn Mặc Tử thì viết “Người thơ phong vận như thơ ấy”. Trần Hưng, thơ và người, cơ bản cũng là một ví dụ điển hình....
Mình không phải là người tỉ mẩn, chăm chút vườn. Không phải là người thích trồng những khóm hoa rực rỡ, thẳng hàng, thẳng lối, để ngồi ngắm vẻ tròn trịa, hoàn hảo của nó. Vườn mình là nơi mình chờ đợi những bất ngờ. Một bông hoa lạ, chả biết do mình mua hú họa cái củ từ mùa thu rồi...
Gió tràn ngập bước người thăm Gió đưa nắng sớm về ăm ắp nhà. Gió rung lời hát dân ca Gió reo luyến láy guitar dập dìu. Gió đưa trưa gắt về chiều Phiêu diêu thảm lúa phiêu diêu đòng đòng....
Tôi được thưởng thức cuốn tản văn “Làm rể miền Tây” - quà tặng quý của Trung tá Nguyễn Hội - Đồn trưởng đồn Biên phòng Sông Trăng tỉnh Long An. Sách do nhà xuất bản Văn học phát hành tháng 11/2022....
Hoan nhớ như in sáng ngày 10/2/1960, anh lên đường nhập ngũ. Đêm mẹ không ngủ. Hoan nghe tiếng mẹ ho và trở mình liên tục. Dù tự tay viết đơn tình nguyện nhưng Hoan vẫn không khỏi bồi hồi. Anh không chợp mắt được, lòng bộn...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!