- Sáng tác mới
Con đường ấy ngày xưa ta đã bước Cũn cỡn như chú cún con thơ dại ven đường Cầm tay ngoại, lâu lâu dừng một bước Ngoai ngoái bóng chiều, chút bụi, dấu chân son... Con đường ấy choãi dần lên ngọn núi chon von...
Có chuyến tàu lịch sử Trải từ Đông sang Tây Có nỗi niềm thiên sứ Giáng trời Nam sum vầy. Mưa miền Đông lây rây Nắng miền Tây rờ rỡ...
Đã gần đến tết, năm nay đã là năm thứ 5, Hoan xa nhà. Cứ mỗi độ tết đến xuân về, lòng anh lại bộn bề bao nhiêu nỗi nhớ nhà. Chiều nay nhận được thư, thì ra, mấy lá thư trước, gia đình gửi vào đều thất lạc....
Ừ, thì mình biết mình còn trẻ , Nhắm mắt nghiền, chẳng muốn soi gương. Nghe vầng trán lăn sóng vỗ vô thường, Bao kiếp sóng bao kiếp người nông nổi.. Ừ, thì cứ biết mình còn trẻ, Ngọn tóc xanh, chân tóc bạc hết rồi....
Tháng Tư về em có biết không? Nắng đã rực, ửng hồng đôi má Hoa gạo rụng xuống đường tơi tả Khiến cho lòng tiếc nuối ngẩn ngơ......
Khi nhiều lời . Nếu nói nhiều thì kiểu gì ta cũng buông lời thừa thãi. Tai ta sinh ra vốn khó đóng, nhưng miệng thì ta có thể ngậm lại tùy ý....
Khi nhiều lời Nếu nói nhiều thì kiểu gì ta cũng buông lời thừa thãi. Tai ta sinh ra vốn khó đóng, nhưng miệng thì ta có thể ngậm lại tùy ý....
Chẳng đợi ngày gió may heo heo thổi, lòng tôi đã ngổn ngang nỗi niềm quê. Khắc khoải nhớ từng mái tranh nép sau lũy tre già xao xác, tôi thương những gương mặt người theo tôi đi dọc một đời người, thương cả con mèo mướp nhỏ bé khoanh tròn tìm giấc ngủ bạn bè ấm áp trong lòng tôi...
Năm Nhâm Dần đã qua, xuân Quý Mão đang tới. Giữa thời khắc chuyển mùa, lòng người không khỏi bâng khuâng xao xuyến khi nhớ về một thuở xa xưa, thuở vạn vật nhất linh cùng những hồn người muôn năm cũ...
khu công nghệ cao nứt ra từ dưới rễ cỏ gà mởn lên xanh trong đi hoang, gió đem sương muối/dầm trong đáy nông của những vỏ hến đường cao tốc dẫn đàn bò lạc vào...
Anh trở về với tháng Ba Tây Nguyên Để lại đằng sau hoa xoan rắc bụi Mái ngói rêu xanh, mẹ già cặm cụi Vừa tiễn con đi đã nhẩm tính ngày về....
Cánh mùa xuân Khói sương vương trời Chim cu gáy Tinh mơ gọi bạn Người da diết Chiều xuân chờ đợi Tình thoảng hương Mùi nắng dát vàng...
So với rất nhiều độc giả và tác giả của Nhà Búp, tôi thuộc số ít người có duyên được đọc với những bài viết của nhà giáo, nhà thơ, nhà văn Nguyễn Thị Toán từ rất lâu rồi....
Tôi thích gọi Nguyễn Diệu Liên là “Út em yêu quý“. Vì tôi yêu quý và biết ơn em bằng những gì ấm áp tinh khôi. Vì trong nhóm Văn Búp của gia đình Nhà Búp chúng tôi, Diệu Liên nhỏ tuổi nhất, học khoá áp cuối, còn tôi và 11 anh chị em khác học khoá đầu....
Trước nhau ta đã có thời Đam mê, mơ tưởng chân trời đâu đâu, Anh dằng dặc những miền yêu Em ăm ắp với kẻ theo chân mình Vậy mà duyên kiếp nợ nần...
700 năm sau khi Đức Phật Thích Ca Mâu Ni nhập Niết Bàn, tại nước Kệ Tân ở miền Bắc Ấn Độ có một long vương hung ác tên là A Lợi Na xuất hiện, thường nổi gió to sóng lớn nhiễu hại dân chúng, gây ra những tai họa rung trời chuyển đất....
Gần đây, Bùi Thị Biên Linh không còn là tên xa lạ trên văn đàn cả nước nói chung và Bình Phước nói riêng. Và lần này, đọc Ký sự Bầu trời có nhiều vì sao do Nhà Xuất Bản Văn học mới phát hành độc giả cảm nhận rõ hơn về nội lực văn chương mạnh mẽ,...
Trang Mỹ thuật Nhà Búp xin hân hạnh giới thiệu bộ tranh “Nghe sắc màu tròn đầy trên những khúc thời gian” của tiến sĩ Đặng Thế Truyền. Đây là những tác phẩm được thể hiện trên chất liệu sơn dầu, là những phong cảnh đẹp như trong cổ tích từ những miền đất xa xôi trên các châu lục khác nhau mà vị tiến......
Tắc lái, ra vạt, hò rì Khẩu lệnh ngày xưa ai nhớ chi Rọng ru vớt toóc tấp lên cạn Rọng cạn quanh năm dậm bôộng rò...
Chuyện đã lâu rồi rất ít người nhớ ra…. Các thiên thần từ những miền rất xa Tới nơi đây vì một lời thệ ước Cho Phật Pháp tròn đầy rộng khắp Chốn nhân gian Đức câu thúc đêm ngày....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!