- Sáng tác mới
Quê hương ấy là nơi chôn nhau cắt rốn của mỗi con người. Quê hương thân thương mộc mạc, gần gụi mà giản dị, ở đó có ao rau muống, dậu mồng tơi và bát dưa cà, có lời ru của cha của bà bên cánh võng....
Văn nhất tri thập (tiếng Hàn: 문일지십 tiếng Hán 聞一知十 - văn nhất tri thập). Ở đây, văn - nghe, nhất - một, tri - biết, thập mười. Câu này ý nói nghe một biết mười (하나를 들으면 열을 안다), ý khen người thông tuệ....
Đan tự biều ẩm (tiếng Hàn 단사표음; tiếng Hán 簞食瓢飮 - đan tự biều ẩm). Ở đây, đan - cái giỏ, tự - ăn, biều - cái bầu, ẩm - uống. Câu này có nghĩa là giỏ cơm bầu nước, ám chỉ cuộc sống thanh bần....
Sáng tôi dậy rất sớm Kịp ra Hai Con Rồng Nhập thành viên chăm chỉ Luyện các bài khí công... Bữa nay lúc mở cổng Chắc mèo "nhận hơi" tôi Nó giãy giụa, kêu rống Bên trong cửa nhà người......
Dương Cự Nguyên 楊巨源 tự Cảnh Sơn 景山, người Hà Trung, đỗ tiến sĩ năm Trinh Nguyên thứ 5 (790) đời Đường. Ông đã cùng nhiều thi nhân xưa đóng góp cho nền văn hóa truyền thống nhiều tác phẩm hay, những kiệt tác Đường thi với “ý tại ngôn ngoại”,...
Một lần Khổng Tử dẫn học trò đi du thuyết từ Lỗ sang Tề. Trong đám học trò đi với Khổng Tử có Nhan Hồi và Tử Lộ là hai học trò yêu của Khổng Tử....
Vào những năm Đường Thái Tông ở Trung Quốc có một người tên là Lý Thuần Phong, người Ung Châu, tinh thông thiên văn lịch pháp, có thể “dự đoán cát hung” cực kỳ chuẩn xác, từng nhậm chức Thái Sử Lệnh....
Rượu Makgeolli vốn màu trắng ngà, khi rót đầy phủ tràn phần lồi của đáy chén thì nhìn như trăng tròn. Sau mỗi một ngụm, rượu vơi, phần lồi màu đen nhô ra dần sẽ khiến lượng rượu trắng ngà còn lại nhìn như trăng khuyết dần....
Trong thời Đông Chu, chiến tranh liên miên, các nước chư hầu loạn lạc, dân chúng phiêu bạt điêu linh, lầm than đói khổ. Thầy trò Khổng Tử cũng lâm vào cảnh rau cháo cầm hơi và cũng có nhiều ngày phải nhịn đói, nhịn khát. Tuy vậy, không một ai kêu than, thoái chí, tất cả đều quyết tâm theo thầy đến......
Rượu ngon chén ngọc dạ quang Kề môi toan uống, kèn vang, lên đường Say nằm ở chốn sa trường Chiến chinh về lại quê hương mấy người!...
Bên bờ dương liễu óng như tơ Dừng bẻ một cành, thiếp muốn nhờ Chỉ ngọn gió xuân là luyến tiếc Ân cần thổi lộng ống tay thơ....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!