- Sáng tác mới
Chắc chẳng riêng mình xao động trước mùa thu Khi gió bâng khuâng con đường xao xác lá Nắng dịu dàng hơn và trời xanh đến lạ Hồn ta bỗng hóa thành hạt cốm nhỏ dâng hương....
Sài Gòn ơi thành phố giới nghiêm rồi Đường về nhà em đêm nay Phố ngủ trong nỗi đau chia cách Trên ô cửa thay màu lá rụng Phố buồn hơn không có bước chân anh Sài Gòn mùa thu em đi qua,...
Đã bao lâu rồi em Đôi mắt trũng sâu chưa có lần khép cửa Ngày trực chốt kê khai tắm mình trong nắng lửa Đêm khử khuẩn khoanh vùng,hỗ trợ điểm cách ly...
Tôi yêu Sài Gòn- Thành phố Hồ Chí Minh từ lúc nào không biết. Thành phố phương Nam nắng và gió. Nắng chang chang và mưa thì ào ạt, không có kiểu thời tiết “ẩm ương” như miền Bắc quê tôi....
Có hai thứ trong cấu thành căn bản nhất tạo nên ngôi nhà, đấy là bức tường và cửa sổ. Bức tường và cửa sổ đều là thứ nhất định phải có trong việc dựng nhà nhưng mỗi thứ lại có nhiệm vụ riêng khác hẳn của mình....
Kết ấn, thấy xưa đau nhói Dựng tay, nghe xót tràn trề Lặng yên ngó nghiêng cõi tạm Đắng lòng nhân thế còn mê. Những dòng tin sáng ủ ê Những con số chiều nhưng nhức Trái tim buốt trong lồng ngực Tóc nhàu thương gió mồ côi....
"Thương em xin anh đi vòng Đừng đi qua ngõ, kẻo chồng em ghen" Lối về nhà anh qua cổng nhà em Chùm hoa nhỏ khoe vàng trước ngõ...
Chuyện kể rằng.... Ngày xửa ngày xưa, có một vòng tròn. Vòng tròn rất tự hào về thân hình của mình, tròn một cách hoàn hảo đến từng milimet....
Bởi nuốt nước mắt vào trong Hòa cùng đất nên sắc hồng sông ơi Buồn vui sóng đánh lở bồi Yêu thương đau khổ một đời vẫn xuôi....
Đã đi lúc nào đâu, mà ta lại đến, Đã đến nơi đâu, mà ta quay lại định về? Cả một đời quẩn quanh, Như con lật đật, Ngã nghiêng cười, Ngất ngưỡng giữa Mê... Trong giấc mơ, Ta thấy ta từ Tiền Kiếp,...
Em ơi đừng có hờn ghen Giữa cơn thác lũ bon chen kiếp người. Trời sinh em để nói cười, Trời sinh em để giúp đời lung linh....
Hoa tay là gì? Nó không chỉ là gờ, vân tay giúp ta cầm nắm vật, hay giúp ta thấm nước bọt và đếm tiền, hay giúp ta dùng nó để cảm nhận sự mịn màng của vật thể khác. Nó còn là thông tin về mỗi cá nhân. Nhiều lắm....
Tôi biết đến thơ Nguyên Hùng thật tình cờ qua âm nhạc của Lê An Tuyên. Và thơ anh, cứ thế cuốn tôi đi, qua những bến bờ yêu như biển chiều gợi nhớ, tựa đêm trăng lấp lánh, sóng xôn xao…...
Có một ngôi chùa, nhân vì thờ một xâu chuỗi Phật Tổ từng đeo mà nổi tiếng. Người người nô nức đến tham quan và cúng dường....
Lần chần buổi sáng trầm ngâm, Cả đêm thao thức; cõi trần, cõi Tiên, Vô vi, tìm giấc thuỳ miên, Bến Phong Kiều ghé, con thuyền nơi mô?...
Chiều phai dần như ánh mắt xa Đêm về trăng lẫn với cỏ hoa, Thu chợt đến như người vừa khóc Sương hay là ánh mắt đỏ hoe?...
Quá ngỡ ngàng, tôi gặp tôi Ở chốn cuối đất, tận nơi cùng trời Khi tôi đứng, lúc tôi ngồi Tôi này ngắm, tôi kia cười với tôi Tôi trong cuốn sách thế thời...
Đừng lưu dấu vết. Thanh thản dừng chân Chẳng bám víu vào điều gì, cứ dừng rồi đi tiếp. Không tránh duyên đến, chẳng níu duyên đi Buông bỏ là tự do, bám víu là khổ ải Đến với đời tay trắng, rời cõi đời tay không....
Con người ta nếu như có thể hiểu được “buông” thì ấy chính là bậc trí giả. Buông là biểu hiện của từ bi, trí tuệ và sự trưởng thành. Nó khác với “buông tha” hay “vứt bỏ” vốn là một dạng trốn tránh thực tại....
Thơm từ thời học trò Đến hôm nay vẫn vậy Trong lùm xanh hoang dại Lấp ló vàng đua hương Thơm như là mít chín như ổi mềm vàng cây Thơm cả tiếng chim hót Ngọt kỷ niệm từng ngày...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!