- Sáng tác mới
Trong văn đàn Việt Nam những năm đầu thế kỉ XX đã xuất hiện một vầng sao Khuê. Dù rằng cuộc đời của ông vừa tới tuổi “tri thiên mệnh” đã ra đi; dù rằng thời gian để ông say sưa với rượu, thù tạc với bạn bè, giang hồ phiêu lãng trong Nam ngoài Bắc nhiều hơn bên bàn viết;...
Những chấm rét theo mưa phùn rắc nhẹ Đông phương Nam không giả bộ nữa rồi Đêm lục sục cùng chăn đơn quá mỏng Vội ra sân le lói với mưa rơi. Những chấm lạnh theo gió lùa hun hút...
Tôi gặp người ấy mùa hè, Bừng bừng lửa Phượng ve ve váng trời. Nón nghiêng che khuất miệng cười, Đọng trong ánh mắt như lời chào êm. Hương Giang nước lẫn trời đêm,...
Tới bất cứ nơi đâu cũng nghe người ta khoe Xứ sở ấy đất địa linh nhân kiệt Trớ trêu thay cho những điều ta biết Đất nước nghèo lệ dân mắt đỏ hoe Xứ nguyên khí gió Lào khô sỏi đá Người dân quê phiêu bạt khắp mọi miền...
Em hỏi tôi hoa gì tên thấy lạ Chưa từng nghe được thấy bao giờ Tôi mỉm cười em ơi chẳng lạ Là loài hoa mình nhặt ở tuổi thơ. Tôi đưa em đi tới ngõ Chùa...
Dễ chừng tôi đã đọc "Sở kiến hành" của Nguyễn Du cả hơn chục lần rồi! Thời nhỏ, đạn bom loạn lạc, sơ tán hết đồng này núi nọ. Cơm khoai không có. Thức đêm vò võ nghe tiếng bom, tiếng pháo mà rùng mình. Nói gì đến trường, đến lớp. Ngoại tôi cầm theo được tập giấy dó, chỉ lâu lâu dạy cho vài......
Bài thơ “Cổng Làng” được nhà văn Phạm Lưu Vũ viết năm 2013 với bối cảnh xuất xứ như nhà văn đã chia sẻ vừa qua. Tôi có cơ hội nhận được bài thơ do tác giả gửi và được tham dự bữa “riệu” có anh Nguyễn Trọng Tạo hát...
Nếu không tình cờ đọc được bài Mã thơ Bùi Việt Phương của PGS.TS Phùng Gia Thế trên Facebook, chắc tôi còn tiếp tục chịu thiệt thòi dài dài bởi không hiểu vì sao những bài thơ hay như thế mà không chịu đến với một người yêu thơ, “thuộc thơ bạn hơn cả thơ mình” như tôi....
Tôi đi về miền nhớ của riêng tôi Tìm bình yên giữa chợ đời hối hả Ngắm bình minh trải lên ngàn mắt lá Hái mặt trời về ru cả mùa thương...
Mưa buồn cùng chén rượu cay, Sao lòng muốn uống cho say thật nhiều! Chuyện tình mãi mãi cô liêu? Dẫu tim muốn nói bao điều với em......
Một lần Khổng Tử dẫn học trò đi du thuyết từ Lỗ sang Tề. Trong đám học trò đi với Khổng Tử có Nhan Hồi và Tử Lộ là hai học trò yêu của Khổng Tử....
Ta thả hồn thơ thẩn giữa vầng trăng... Đêm sóng sánh một sắc vàng huyền diệu Gió mơn man nhẹ lay hàng dương liễu , Rồi vô tình xoa dịu nỗi cô đơn... !...
Ngày đi mòn qua đuôi mắt mẹ Đêm trở trời trong tiếng cha rên, Mảnh ruộng xa, máy không đến được Sức con người thay cả sức trâu....
Tôi tốt nghiệp phổ thông rồi vào đại học để rồi lần đầu tiên nghe bài hát Cô gái Sầm Nưa của anh. Không biết có phải là bài đầu tay của anh hay không nhưng từ đó tôi đã yêu chất lãng tử, chất đàn ông trong anh....
Mới chớm thu ta trở về bến cũ Với bến sông xanh ngắt nương dâu Hàng tre xưa bên gió đồng xao xác Vi vu mỗi chiều bài hát của đồng quê...
Mới chớm thu ta trở về bến cũ Với bến sông xanh ngắt nương dâu Hàng tre xưa bên gió đồng xao xác Vi vu mỗi chiều bài hát của đồng quê Xuôi theo sông bên ruộng bắp ven đê...
Trong thời Đông Chu, chiến tranh liên miên, các nước chư hầu loạn lạc, dân chúng phiêu bạt điêu linh, lầm than đói khổ. Thầy trò Khổng Tử cũng lâm vào cảnh rau cháo cầm hơi và cũng có nhiều ngày phải nhịn đói, nhịn khát. Tuy vậy, không một ai kêu than, thoái chí, tất cả đều quyết tâm theo thầy đến......
Ta thả hồn thơ thẩn giữa vầng trăng... Đêm sóng sánh một sắc vàng huyền diệu Gió mơn man nhẹ lay hàng dương liễu, Rồi vô tình xoa dịu nỗi cô đơn...!...
Ta vốn là một gã nhà quê Với nghiệp nhà "canh nông vi bản" Tuổi ấu thơ chân bùn tay lấm Cắt cỏ chăn trâu Thất học trường làng... Bước vào đời như một gã nhênh nhang Đi lính... Chuyển ngành... Học hành... Công chức......
Cuộc đời có thăng giáng. Nhưng ngày xưa, như Lão Tử nói: "Người thuận theo Đất, Đất thuận theo Trời, Trời thuận theo Đạo, Đạo thuận theo Tự Nhiên". Sự biến dịch của cõi người không làm ta chóng mặt....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!