- Sáng tác mới
Nàng Bân đan áo chậm, Bắt trời rét theo mình. Ai mà chê nàng vụng, Tù - bạo lực thiên đình. Trời này theo cảm tính, Tiểu tiết và cá nhân....
Anh hứa về khi còn rét Nàng Bân Hoa xoan tím còn vương đầy lối nhỏ Chút hanh heo còn vấn vương trong gió Nắm tay em trong nắng cuối mùa xuân. Bông loa kèn báo hiệu tháng tư sang...
Ta thật thà ngỡ hết mùa giá rét. Cất vội vàng chăn, đệm áo mùa đông. Mùa trở mặt ta thành ra rét mướt. Gió lạnh hả hê...tưởng khôn lắm...có sướng không?...
Giật mình bước ra cửa Chạm cái rét nàng Bân! Trời thương tình đôi lứa Cho thử áo một lần? Nắng lên bừng xóm ngõ Nàng Bân chẳng thấy đâu! Biết xong chưa áo đó?...
Bây giờ đang là giữa tháng ba âm lịch, thương cái rét nàng Bân đợt hai mà cũng chỉ đủ lạnh cho người mặc chiếc áo dài tay chứ không cần mặc đến chiếc áo len nàng miệt mài đan vắt ngang từ mùa đông sang mùa hạ....
Bây chừ quen nắng ấm trời Nam Người còn nhớ lời hẹn thề đất Bắc Gió Tháng Tư nhuộm hoàng hôn tím ngắt Đang ấm nồng, bất chợt rét nàng Bân. Con đường xưa vẫn đong đưa bàn chân Bóng lá vẫn trải vàng vờn hanh nắng...
Tháng Tư ùa về vội vã Mùa xuân nỡ bỏ ta đi Đất trời giao mùa lặng lẽ Khiến hồn ta rẽ làm đôi Nửa nhung nhớ rét nàng Bân đã hết Nửa mong hè về nắng gắt, mưa sa...
Em gửi anh một chút lạnh cuối mùa Một chút lạnh "rét nàng Bân" phố cổ Mai nắng lên hoà mình vào con phố Sáng cả phố phường đỏ hoa gạo tháng tư...
Có ai còn nhớ cái hẹn Tháng Tư? Nàng Bân đã may áo xong rồi đấy! Trời Hà Thành gió xuân thì mây mẩy Bóng nắng tròn trên vai. Ngọt ngào sớm mai Mướt mát bước xưa con đường xanh lá Cây trải lòng trước cơn mưa đầu hạ Mắt biếc một màu như nhiên....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!