- Sáng tác mới
Vâng! Thơ và đời, “Tình yêu và bi ca”! Chí ít, đó là nhận định của riêng tôi với người bạn tài hoa của mình - Việt Tư, tác giả tập thơ “Hương diệu ý” NXB Hội Nhà Văn mới ấn hành. Cầm tập thơ trên tay, tôi trôi theo dòng kỷ niệm!...
Chẳng hiểu đêm nay sao khó ngủ, Tiếng ve ngân có dịu bớt hè? Chừng ấy năm, Ngỡ đời cứ lê thê. Chồng thư cũ, bỗng ùa về kỷ niệm... Nhìn chữ xưa, mà hồn luýnh quýnh. Đóa hoa nào, lóng lánh mắt ngời mưa?...
Chưa xa đâu những "ngày quá khứ", Em vẫn chưa qua "thời thiếu nữ", Và sông Hồng còn chói sáng ánh sao. Khi chiều buông vẫn "tiếng chim kêu",...
Chưa xa đâu những "ngày quá khứ" Em vẫn chưa qua "thời thiếu nữ" Và sông Hồng còn chói sáng ánh sao Khi chiều buông vẫn "tiếng chim kêu" Còn "cuộc đời" vẫn bài thơ bất tuyệt. Những "bài học", "tình yêu", "câu chuyện"...
Cuộc đời con người ta là ngắn ngủi lắm. Nó chỉ như một giấc mộng kê vàng mà thôi. Vừa mới bình minh đấy, mà đã chợt hoàng hôn rồi. Cái được cái mất trong cuộc đời này vốn là vô thường. Đang sống trong mê mà, nên thấy thời gian ngắn ngủi thì cũng chỉ biết thốt lên, rằng sao thời gian trôi đi nhanh......
Thời @ nối gần bao miền đất, có thể gửi tia nắng ban mai của nơi này đến cho nơi kia, đổ một cơn mưa đầu mùa hạ đến một miền khô khát mong chờ.Tất cả đủ đầy trong thông tin và gần gũi trong cảm xúc… Sao bỗng dưng lại nhớ đến những phong thư ngày xưa, những cánh thư được bọc trong phong bì và gửi qua......
Sáng hè lạc bước đến một miền Bằng lăng nở, không gian tràn sắc tím Bỗng thấy dâng trào niềm thương mến Hết mình, bằng lăng nhuộm cả ta!...
Nhắc đến nợ nghiệp, tự dưng lại nhớ đến hai chữ “Đi, Về”. Hôm trước, một số bạn tôi tranh luận về hai chữ này. Hầu hết đều cho rằng hai chữ này là nói đến cái chết. Thôi cứ tạm coi là như vậy. Bởi người ta nói ra điều gì đều là xuất phát từ sự hiểu biết của mình, đều là từ tầng của mình mà thể hiện......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!