- Sáng tác mới
Tôi không sao quên được cái cảm giác lần đầu tiếp xúc với thiên nhiên và con người miền Tây Nam Bộ khi vác cái túi hành lý lép kẹp toàn là sách vở lên con tàu vào đất phương Nam vốn trước đây chỉ biết qua sách vở....
Pháo binh địch đã mất tác dụng chi viện làm cho binh lính trong thị xã càng dao động. Bộ chỉ huy chiến dịch quyết định tiến công. Giữa trận đánh, các chiến sĩ chỉ biết dồn hết tâm trí vào chiến đấu, không sợ đói,...
Khóm lan nhà tôi đã cố gắng tồn tại sự sống của nó được ba năm. Người ta bảo đây là loại lan được nhân giống trong phòng thí nghiệm nên khó thích nghi với môi trường thay đổi, tuổi thọ không được là bao; không sánh được với giống lan rừng, loài lan tự nhiên, hoang dã, sức đề kháng rất đáng nể....
Một là thích nói linh tinh Chính trị thời sự tình hình đông tây. Hai là ngất ngất ngây ngây Ngơ ngơ ngẩn ngẩn suốt ngày mần thơ. Ba là vẩn vẩn vơ vơ...
Sau những ngày hạnh phúc ngắn ngủi ở vùng giải phóng, Hoan lại lên đường thực hiện nhiệm vụ mới. Bù Đốp Lộc Ninh giải phóng nhưng Phước Bình, Phước Long và những khu vực lân cận vẫn còn là vùng chiến sự....
Mọi sự đều theo quy luật "Cái của Khi đó vốn chỉ là của Khi đó". Giống như sự suy tư của Khi đó không phải là khổ tâm của Bây giờ vậy. Nụ cười của Khi đó cũng chẳng phải là niềm vui của Bây giờ, nó chỉ có giá trị là một ký ức thuộc về Khi đó, Lúc đó mà thôi....
Hôm ấy là ngày Nguyên Đán, tháng giêng, năm Trinh Minh thứ hai, trăm quan tụ tập, vua Trần vì đêm qua rượu quá say, vẫn còn li bì chưa tỉnh, mãi tới chiều mới ngơ ngác tỉnh dậy, thì Hạ Nhược Chúc đã kéo quân vượt qua sông ở Quảng Lăng, Hàn Cầm Hổ với năm trăm tinh binh,...
Người xưa ví “nhẫn nhịn” như một loài hoa quý, được nuôi dưỡng trong tâm của mỗi người, có thể thành tựu những điều lớn lao mỹ diệu cũng như có thể hóa giải thù hận. Nhẫn nhịn là biểu hiện của sự khoan dung, của tính kiên trì vượt lên tất cả để chiến thắng bản thân mình....
Hoan nhớ như in sáng ngày 10/2/1960, anh lên đường nhập ngũ. Đêm mẹ không ngủ. Hoan nghe tiếng mẹ ho và trở mình liên tục. Dù tự tay viết đơn tình nguyện nhưng Hoan vẫn không khỏi bồi hồi. Anh không chợp mắt được, lòng bộn...
Dễ chừng tôi đã đọc "Sở kiến hành" của Nguyễn Du cả hơn chục lần rồi! Thời nhỏ, đạn bom loạn lạc, sơ tán hết đồng này núi nọ. Cơm khoai không có. Thức đêm vò võ nghe tiếng bom, tiếng pháo mà rùng mình. Nói gì đến trường, đến lớp. Ngoại tôi cầm theo được tập giấy dó, chỉ lâu lâu dạy cho vài......
Trong cuộc sống hàng ngày, chữ Phúc (còn gọi là Phước) được coi là biểu trưng của sự may mắn, vui vẻ, sung sướng và hạnh phúc. Người xưa coi chữ Phúc là chữ Thánh Hiền, chữ của Thần, có nội hàm rất uyên thâm....
Cho đến nay, nhân loại chứng kiến nhiều cách trị nước, như Đế thuật, Vương thuật và Pháp thuật. Đế thuật là con đường trị nước của những người tu luyện như Quỷ Cốc Tử. Đó là Đạo. Ông biết hết nhưng không màng một chút Danh, Lợi, Tình như con người thế gian....
Tôi lên Mường Khương lần đầu tiên vào tháng 8 năm 1998, tức là khoảng 25 năm trước ! Xuất phát từ Hà Nội bằng xe cơ quan (xe này là hãng Von-ga, tương truyền là xe cũ của cụ cốp nào đó của trung ương thải xuống cho Trung tâm Khoa học Xã hội và Nhân văn Quốc gia - nay là Viện Hàn lâm Khoa học Xã hội......
Bài thơ “Cổng Làng” được nhà văn Phạm Lưu Vũ viết năm 2013 với bối cảnh xuất xứ như nhà văn đã chia sẻ vừa qua. Tôi có cơ hội nhận được bài thơ do tác giả gửi và được tham dự bữa “riệu” có anh Nguyễn Trọng Tạo hát...
Tôi cảm ơn người đã nắm nay không phải vì đã giúp tôi không ngã, mà chính vì người đã chìa tay ra với tôi. Tôi cảm ơn người đã cổ vũ không phải vì đã giúp đời tôi đã bớt khổ mà chính vì người đã có lòng khích lệ tôi....
Ngày hội Sách và Văn hoá đọc lần thứ 2 đã và đang diễn ra sôi nổi trên mọi miền đất nước. Đây là luồng gió mới thổi lên không khí đọc và chia sẻ những cảm nhận, những thông tin về sách, gửi tặng sách cho các thư viện trường học, việc từ khá lâu đã nhiều phần trầm lắng....
Mình nhớ đã từng đọc trong lịch sử Phật giáo hoặc đã nghe một đại đức kể về việc là... Khi xưa vợ con của Đức Phật Thích Ca có xin đi tu theo ngài. Ban đầu gặp nhiều phản đối lắm....
Tiếp tục các bài viết trước về hạnh phúc (mà tóm tắt là hạnh phúc vĩnh hằng chỉ có thể tìm thấy trong nội tâm của chính mình), mình viết tiếp một bài dành tặng riêng người THỰC SỰ HỮU DUYÊN VỚI CHÁNH NGỘ....
Có một câu chuyện xảy ra ở Trung Quốc cổ đại vào thời nhà Tống. Chuyện rằng, một hôm, Tô Đông Pha, một nhà thơ, nhà chính trị, nhà khoa học nổi tiếng, lên chùa và ngồi thiền cùng Phật...
Người có phúc báo lớn thường có một điểm đặc biệt nổi bật đó chính là thiền định. Họ không dễ dàng bị gió mạnh làm cho lung lay và cũng không dễ dàng bị căng thẳng....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!