- Sáng tác mới
Thêm một giọt buồn nữa Có cố nữa được không? Thêm chút nắng mai hồng Non tơ cả trời hạ Thêm một cơn gió lạ Em quên cả mây bay...
Thời gian và công chúng không nghĩ như Tản Đà. Sự nghiệp của ông là một giá trị tinh thần vô giá cho nhà văn học Việt Nam bởi trước hết ông là một nhà thơ dân tộc. Ông tiếp nhận những tinh hoa văn hóa dân tộc và bằng cá tính,...
Tẩu mã khán sơn (tiếng Hàn 주마간산 tiếng Hán 走馬看山 - Tẩu mã khán sơn). Ở đây, tẩu - đi, mã - ngựa, khán - xem, sơn - núi. Ta cứ nôm na tẩu mã là cưỡi ngựa cho dễ....
"Sám hối" (懺悔) là ăn năn hối lỗi về những sai lầm mình đã mắc phải. Có từ điển giải thích rằng “sám” 懺 là dịch âm tiếng Phạn "kṣama", nghĩa là dung nhẫn....
Chỗ đã đến không còn vẫn đến Chỗ sẽ đi không còn thấy vẫn đi Chốn ấy đã thuộc miền tâm tưởng Phàm trần này sao có thể phân ly!...
Ba trăm sáu lăm ngày qua Chẳng biết mình sống hay là vẫn chưa? Du lịch quả là lưa thưa Chưa kịp hò hẹn, đã vừa hết năm Đồng hồ đếm ngược thời gian...
Ngày 19/11 là NGÀY QUỐC TẾ ĐÀN ÔNG. Đàn ông, một sinh vật hiền hòa, dễ hiểu, dễ nuôi, tư duy đơn giản, tuy tốn tí chút bia rượu, trà thuốc nhưng được cái có sức khỏe tốt và khả năng nhẫn nhịn vô biên....
Hãy vươn dài sự sống Cỏ dại dỗ dành nhau Thế gian này lớn rộng Nào riêng của ai đâu...? Tuy chúng ta nhiều giống Nhưng vẫn chung một loài Tranh,mật hay tre,ống Cũng đều là cỏ thôi ......
Có một vài bạn quý Tâm sự với tôi rằng: Họ cảm thấy vô vị Cô quạnh trong giá băng... Đơn độc và lạnh lẽo Trong tổ ấm của mình Con cháu sống bạc bẽo Không quan tâm, vô tình......
Xới tung một nửa khung trời Tìm câu ánh nắng ngỏ lời gọi trưa Chắc vì ngập ngụa gió mưa Vàng phai đá nát ngọc xưa bay màu Mảnh trăng vàng úa u sầu...
Vì sao người xưa nói rằng có Phúc Phận mới có Thọ, Phúc Thọ là quả của Đức. Chúng ta cùng tìm hiểu hàm nghĩa sâu xa này qua bài bình về Chữ "Thọ" trong văn hóa xưa của tác giả La Vinh. Cách đây đã lâu, nhân một học trò đi chúc thọ người quen, nhìn thấy bức trướng người ta treo trong bữa......
Làm ly cà phê Hãy cứ làm một tách cafe Không sở hữu gì ngoài ánh sáng bước đi. Nếu bạn không có nơi để lòng nặng trĩu, bạn có thể mang theo nó. Người cứ nhẹ bước mà đến, đừng mang theo gì. Nhưng nếu có tâm tư trĩu nặng chưa biết gửi vào đâu thì cứ mang đến đây cũng được....
Một bàn tay vuốt chạm vào vũ trụ Vòm Thái Hư tròn trịa quay đều Bàn tay đẩy vào màu thanh xanh xao Tất cả trong veo thành ánh sáng Quả cầu Thiên Hà, chòm chòm sao sáng...
Mười tám tuổi rời làng ra thành phố Bấy đến giờ tôi ít ngủ ở quê Nhà ống đã quen bưng kín ba bề Quên nhà mẹ hướng nam gió trăng vào làm khách Mẹ trải chiếu tôi nằm hiên mát lạnh Đêm ướp hương cau, hương thiên lý, hương nhài...
Làn mưa bụi, nhẹ nhàng vương vất mà làm ướt áo ai. Người ấy cũng thế, nhẹ nhàng xâm chiếm, chỉ đến khi lòng nặng trĩu xuống thì mới biết ta đã ngấm sâu nhường nào....
Trái tim ta làm việc suốt cả ngày. Thấy nói mỗi ngày trái tim ta đập khoảng 108639 nhịp. Lượng máu nó bơm mỗi ngày có khi đến cả chục triệu tấn ấy chứ đùa. Khoảng cách từ Trái đất đến Mặt trời là 149.600.000 km, còn quãng đường máu chảy trong cơ thể ta mỗi ngày lại là 270.312.000 km....
Mình đã già đi sau chiến tranh Chỉ các bạn mãi mãi mười tám tuổi Mình đã quay về với đường Chín, Khe Sanh Đất cúi đầu, nói bao điều chưa kịp nói... Đêm chết khát, ba thằng mình ra suối...
Có những lần trở lại thăm đất quê Dáng hoa xưa tìm về trong ký ức Người xinh tươi một thời chung trường lớp Đoá hoa xinh vừa chớm tuổi trăng tròn. Nhỏ nhắn hồn nhiên duyên dáng dịu hiền...
Bao lần ngơ ngác nơi ngõ xưa Gắng tìm kỷ niệm của ngày qua chỉ thấy nắng tràn nơi ngõ vắng Vắng cả bóng mát bởi hàng tre. Ồn ào trưa hè những tiếng ve...
Một lần nghe kể về vướng mắc của người bạn, tôi đã tìm cách an ủi rằng: sống với nhau mà không có niềm tin yêu thì khổ lắm. Để động viên bạn, tôi đọc một đoạn thơ trong bài “Ngày về không xa” mà tôi viết sau khi nói chuyện với tình yêu của mình...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!