- Sáng tác mới
Năm tháng cuộc đời có hạn. Học cách biết nhận sai, học cách biết nhẫn nhịn, học cách biết thứ tha, học cách biết ơn và cảm tạ. Khó nhất là học cách tư duy và hành động sáng tạo. Vùng “we know” mà chúng ta biết chắc chắn nhỏ hơn vùng...
Nhận được giấy gọi đại học. Bố đưa tôi lên thị xã mua quần áo. Lúc rảnh tôi vào hiệu sách ngó nghiêng. Thấy quyển “Búp trên cành” tôi mở xem. Thật bất ngờ. Ở trang cuối cùng nơi góc cuối cùng có một bài thơ của tôi in ở đó. Nhìn thấy tên mình in trên báo tôi giật bắn người....
Cánh rừng vàng tách con đường hai ngả, Tiếc làm sao không chọn cả hai đường. Như lữ khách, rất lâu tôi đã đứng, Dõi mắt đến cùng… chỗ cong khuất… trong sương. Rồi sau đó tôi rẽ theo một ngả,...
Đang mùa thị, loài quả chọn mùa thu mà chín, nó như thu cả sắc vàng của nắng Thu vào vỏ, thu hết hương thơm của trái Thu làm nên một làn hương riêng chỉ có thị mới có....
Những ngày mùa ở quê bao giờ cũng gợi lại trong tôi nhiều ký ức. Ký ức về rơm rạ, thóc lúa, là ruộng cày, là đon mạ non, những củ khoai tây trong nắng, trong mưa, trong giá rét... Và ký ức ấy luôn gắn với mẹ tôi - người đàn bà của làng quê Việt Nam nắng mưa vẫn tần tảo....
Dẫu con đã lấy chồng gần Mẹ chưa được bát canh cần nào đâu Con là cấn sữa cấn rau Mẹ sinh con giữa nỗi đau tang chồng...Nào ngờ gần lại hoá xa Dẫu thương chẳng đỡ mẹ là bao nhiêu......
Tôi nhìn lại dấu chân mình trên cát Dấu chân tôi chồng lên dấu chân người khác Vừa đi qua trên cát sớm mai này Trong những dấu chân kia Bao niềm hân hoan của những cặp đôi hạnh phúc?...
Phụ nữ - họ có một điểm mạnh mà đàn ông hiếm thấy. Đó là sự chịu đựng. Sự im lặng chịu đựng. Thực ra cuộc sống không bao giờ có thể mỹ mãn như mong muốn....
Quanh năm gối ngọn nước trào đâu lần say sóng biển chao dập dình Bấm chân trên đất nhà mình bỗng nghiêng ngả chạm thoáng nhìn mắt em,...
Mỗi khi Tết đến, xuân về người người đi sắm Tết. Trước đây, những ngày giáp Tết là những ngày bận rộn lắm, vì “cả nước lo việc nhà”: nào là đi mua các thứ theo tem phiếu: bột để làm bánh, lá dong, than, củi, túi hàng Tết (mà phải chọn được miếng bóng bì nở);...
Sau ngày đất nước liền một dải, u tôi nhận được tin chú tôi còn sống, hiện cư ngụ ở Sài Gòn. Tôi, một Việt kiều ở Pháp, đã trở về Việt Nam tìm chú, và từ đó đến nay, tôi đã về nước bốn lần....
Loài người ạ, vĩnh hằng trong tự nhiên Ngươi đừng tưởng ngươi sẽ là chúa tể Thả khói đục trời, ngăn sông lấp bể Nuôi tâm đen dám khinh cả thánh thần!...
Quanh năm gối ngọn nước trào đâu lần say sóng biển chao dập dình Bấm chân trên đất nhà mình bỗng nghiêng ngả chạm thoáng nhìn mắt em,...
Tạo hóa ban cho chúng ta quyền được lựa chọn và đối đãi với những sự việc xảy ra trong cuộc đời mình. Cuộc sống của bạn hôm nay chính là kết quả từ những lựa chọn của bạn từ hôm qua, thậm chí là từ những kiếp trước, và ngày mai của bạn, kiếp sau của bạn cũng như vậy, nó được thành tựu từ những lựa......
Có lẽ khi viết những dòng thơ trữ tình xót xa mang sắc điệu trào phúng rất riêng của phong vị Tú Xương, nhà thơ bên dòng sông Vị không hề nghĩ đến việc đặt tên. Thế nhưng, người đời sau bằng cảm nhận dân dã đã dùng hai tiếng "Thương vợ" không chê vào đâu được đặt tên, chuyển tải tác phẩm......
Chiều 23/7/2016, từ Phước Long, Bình Phước, tôi tìm về Sài Gòn thăm chú Nguyễn Khoa Đăng, một nhà thơ, nhà văn, nhà biên kịch và còn là nhà luật gia nổi tiếng nữa. Ông là người thầy ân cần, đặc biệt của tôi ngay từ thuở thiếu thời....
Người ta thường nói Tây Tạng là huyền bí bởi vì hết thảy cảnh sắc, trời mây, con người và văn hóa ở đó quá khác biệt với những gì ở cõi chúng ta. Cách sống, cách làm việc, cách tu luyện và đức tin của người Tây Tạng có thể nói là nằm ngoài sức tưởng tượng của chúng ta. Đường đi Tây Tạng cũng thực sự......
Năm xưa tìm một nhánh hồng Bỗng dưng lại gặp một đồng cỏ may Để rồi nửa tình nửa say Cỏ may ngồi gỡ bao ngày mới xong...
Có lẽ khi viết những dòng thơ trữ tình xót xa mang sắc điệu trào phúng rất riêng của phong vị Tú Xương, nhà thơ bên dòng sông Vị không hề nghĩ đến việc đặt tên. Thế nhưng, người đời sau bằng cảm nhận dân dã đã dùng hai tiếng "Thương vợ" không chê vào đâu được đặt tên, chuyển tải tác phẩm......
Sau Tết, nhằm chiều mồng bảy, tôi vừa giong trâu từ ngoài đồng về tới lối rẽ về nhà đã thấy bố tôi đứng đợi sẵn ở bến nước ven sông. Bên cạnh người, cái cày và cái bừa vừa được đánh sáng loáng, xếp cạnh nhau trên một vạt cỏ xanh....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!