- Sáng tác mới
Em về, Hà Nội chợt xanh Vầng trăng giữa tháng long lanh Tây hồ Lắng lòng trong tiếng sóng ru Thẳm xa ngân tiếng chuông chùa mênh mông....
Hơn ngàn bốn trăm năm, Bến Phong Kiều còn đó, Chùa Hàn San còn đây, Thành Cô Tô xưa cũ, Tây Thi còn giặt áo, Chíu cong nét chân mày...Cây phong to lá đỏ, Tơi tả thu rụng đầy,...
Đầm đìa những giọt mưa Ngâu Đất trời giăng măc bắc cầu vào thu Những giọt mưa, những giọt mưa Mong manh rơi tự ngàn xưa rơi về...
Thơm từ thời học trò Đến hôm nay vẫn vậy Trong lùm xanh hoang dại Lấp ló vàng đua hương Thơm như là mít chín như ổi mềm vàng cây Thơm cả tiếng chim hót Ngọt kỷ niệm từng ngày...
Tàn hạ vừa lạ vừa quen Ngày mưa nghiêng đổ tóc đêm rối bời Nhắm mắt ngỡ tuổi đôi mươi Nghe cơn gió lạc lõng thời yêu đương...
Nhớ một thời thơ bé Mình rất hay bị đòn! Vì không nghe lời mẹ Mải chơi, quên cả cơm! Đi học thì quên vở Có khi quên làm bài...
Một lão hòa thượng ở ngôi chùa nọ rất yêu quý một chậu hoa lan thanh nhã, ông thường đích thân nhổ cỏ tưới nước, bắt sâu cho nó. Cây hoa lan dưới sự chăm sóc tận tình của ông, trông vô cùng khỏe mạnh, trổ ra những bông hoa rất đẹp....
Sống ở không gian khác Sinh mệnh tuổi tự do Đời dưới trần chớp mắt Đo đếm bằng thời gian Chớp ở không gian khác Lóe lên rồi vĩnh hằng...
Mấy ngày rồi, Mụ mong đứng mong ngồi hết đi ra rồi lại đi vào. Hai đứa con thì suốt ngày đòi mẹ quà, đòi ăn ngon. Mà giãn cách xã hội ba ngày mới được đi chợ một lần, tiền thì đâu có dư dả gì. Mụ gắt lên với lũ trẻ một cách vô cớ....
Xưa, có người dùng hai cái thùng gỗ lớn để gánh nước. Theo thời gian, một trong hai cái bị nứt, vì vậy khi gánh nước từ giếng về thì chỉ còn một nửa. Cái thùng còn nguyên rất tự hào về sự hoàn hảo của mình, còn cái bị nứt luôn cắn rứt vì không hoàn thành nhiệm vụ....
Ngày ấy, khi chúng tôi còn nhỏ, mẹ tôi thường ăn trầu. Nhà ở nông thôn ngày ấy thường là nhà ba gian, năm gian với bậc thềm tam cấp lên hiên nhìn khoảng sân rộng....
Đời người không phải lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió, mỗi người đều phải trải qua những khó khăn trắc trở, thất bại… Nhưng cho dù có chuyện gì xảy ra, chúng ta vẫn cần đối diện với vấn đề và nhìn nhận lại bản thân....
Khi ta đói, một củ khoai củ sắn Lưng chén cơm cũng đủ nhớ suốt đời Khi ta rách, một mảnh chăn tấm áo Một chiếc khăn ấm áp cả bầu trời...
Covid đến rồi covid sẽ đi Covid ngủ và rồi đang thức lại Covid đứng trên cầu Công Lý Và nằm dài ở Gò Vấp, Bình Tân Covid lang thang quanh chợ Bến Thành...
Cuộc sống vốn phức tạp và đa đoan. Bởi chẳng có ngày nào không lo lắng gì, chẳng có ngày nào không cảm thấy thiếu thốn. Chốt một thứ, quyết một việc cũng chẳng dễ dàng gì. Bởi do lòng ta luôn dao động vì chẳng biết ngày mai ra sao....
Một chiều qua đất Thuận Vi Lá hoa níu bước chân đi không đành Em như quả chín đầu cành Xôn xao sóng lá đất lành dậy hương...
Trong thuyết luân hồi của Phật Giáo, các kiếp liên tiếp nối theo nhau như một chuỗi mắt xích dài vô tận. Kiếp này là quả của kiếp trước và là nhân cho kiếp sau. Do đó các kiếp sống có vô số mức khổ sướng khác nhau, và không phải kiếp nào chúng sinh cũng là người cả....
Đồng dao xưa nhớ lại một thời Thật đơn sơ mà đâu có ai... không chơi Trò chơi cuốn hút trong tim tôi... Bạn hãy đoán có? không? xem nào...
"Chị sướng thật ! Em không có Quê để về". Cô em xinh tươi, tài hoa người Làng Chài của tôi nhiều lần ngậm ngùi nhắc lại câu này mỗi khi thấy tôi khoe Quê!...
Khổng Tử nói với học sinh của mình: “Người thông minh thì yêu thích nước, người nhân đức thì yêu thích núi. Người thông minh tính cách cũng hoạt bát giống như nước, người nhân đức cũng an tĩnh giống như núi....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!