- Sáng tác mới
Mùa hè cho chí mùa đông chang chang nắng cháy phơi không thui mầm Hạt giống háo hức vào xuân bạn hớn hở mở lá mầm đón mưa...
Trời thì đã chuyển sang thu Mà con nhiễu sự tù mù chửa tan Đời thì còn những quan tham Người dân còn chịu cơ hàn chưa thôi... Già về quê nghỉ... chưa ngơi...
Cho đến nay, nhân loại chứng kiến nhiều cách trị nước, như Đế thuật, Vương thuật và Pháp thuật. Đế thuật là con đường trị nước của những người tu luyện như Quỷ Cốc Tử. Đó là Đạo. Ông biết hết nhưng không màng một chút Danh, Lợi, Tình như con người thế gian....
Ve vẫn kêu ran, trong vòm phượng xanh me. Màu đỏ chói, hắt nắng trời bức bối. Nhân Gian đợi, cơn mưa ngàn năm tuổi. Bạch Vân kia tụ một đóa tụ ngang trời......
Giờ đã trở thành một thói quen là mỗi buổi sáng thức giấc, tôi lại dành những quãng lặng nhớ lại những gì đã trôi qua. Cứ y như thời gian vẫn còn đấy. Những gì của ngày qua, những gì đã qua, đang tới và sẽ tới chẳng phải đã an bài hết rồi. Ta gọi là số phận? Thời gian đâu mất. Nó đang nằm ở một cảnh......
Có những câu thơ đi suốt cả một đời người. Nó như một thứ gen (gene) văn chương, gen tư tưởng đồng hành với chúng ta. Nó như nhắc lại những kỉ niệm bắt cá giữa đường khi con sông quê đục ngầu nước lũ tràn qua mảnh ruộng, ao làng....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!