- Sáng tác mới
Lỗi lớn nhất trong đời anh Là nhen trong tim em ngọn lửa Nóng hơn mặt trời Những đêm đông giá lạnh Đốt cháy em Và đốt cháy cả anh...
Chúng ta có vài thói quen, trong đó có lối nói thậm xưng, ý là nói quá lên, thậm chí quá đến vô lý theo cách hài hước. Nhưng, nói quá lên thế không phải do đầu óc hoang tưởng mà là muốn nhấn mạnh cái cái ý tứ mình tâm đắc....
Mải mê với đồng hồ sơ suốt ngày quên mất Nàng thơ của mình Nàng buồn nên cứ lặng thinh Thơ ơi, ta chẳng vô tình thế đâu Bên nhau biết mấy bể dâu Buồn vui mình vẫn có nhau cơ mà...
Một ngày buồn ta đi hỏi gió Gió lang thang nay mày thổi về đâu Gió cười buồn, thổi về nơi có cỏ Thổi về rừng thương nhớ thế thôi Một ngày buồn tôi đi hỏi biển sâu...
Khi nhiều lời . Nếu nói nhiều thì kiểu gì ta cũng buông lời thừa thãi. Tai ta sinh ra vốn khó đóng, nhưng miệng thì ta có thể ngậm lại tùy ý....
Khi nhiều năm trôi qua Chúng ta đã nhận thấy Ký ức có lẽ vậy Là kho báu lớn lao Ta có thể sở hữu...
Một phút một giây cũng dài như vĩnh viễn Dù tia sáng có lập lòe bên ngọn nến Hay chói ngời tựa ánh mặt trời soi Rồi cũng tàn cũng lụi giống nhau thôi... Thân gió cát lại trở về gió cát...
Có câu: diễn đạt ngôn từ khó hiểu một cách không cần thiết cũng là một dạng bạo lực. Thế mới biết những người tu hành theo tôn giáo (học kinh sách), những người học triết (học khái niệm), các nhà khoa học (học định nghĩa, định lý) khổ như thế nào....
Gia đình cũng không hẳn Chung một dòng máu đâu Người đời ta có được Người mong ta bạn bầu Chấp nhận ta tất cả Cho dù ta là ai Người làm đủ mọi thứ Chỉ mong thấy ta cười...
Liệu có thể có hạnh phúc nào mà bản thân ta không tự ý thức được không? Tôi của hiện tại có phải là tập hợp các Tôi trong quá khứ không?...
Ta mắc nợ cả những câu đùa bông cợt Mắc nợ thuyền, mắc nợ khúc sông sâu Chiều nay ta lại mắc nợ nhau Ánh mắt biếc, đêm thở nồng nàn quá!...
Cả đời ta cố tỉnh Chỉ một phút quá say Sẽ tưởng đêm là ngày Và luân thường biến mất Chả có ai là nhất Hoàn hảo ở trên đời...
Dù gia đình có việc làm ta tức giận, thì đó vẫn là nơi luôn là nơi luôn đùm bọc ta. Dù chán nản khi phòng lại bừa bộn dù ngày nào cũng dọn, thì đấy vẫn là nơi ta tá túc mỗi ngày....
Có khát khao thì mới biến mơ thành thật. Bạn đã sẵn sàng nhận sự may mắn chưa? Hạt không nảy mầm trên đất cằn khô. Hãy tâm niệm về thành công như một thói quen....
Truyện Hoàng Tử Bé của nhà văn Pháp Antoine de Saint-Exupéry được xuất bản lần đầu năm 1943, đến nay đã được dịch sang hơn 300 ngôn ngữ khác nhau với khoảng 140 triệu bản bán ra trên toàn thế giới....
Sau những ngày Tết, ngày lễ, ngày kỉ niệm gì đó và ngày rằm, mỗi khi cầm những bông hoa đã tàn ra khỏi nhà mình và mang chúng đến thùng rác, lòng cứ bần thần, nao nao rất lạ....
Con người ngày càng xa rời Tự nhiên. Không những thế, họ nghĩ là họ có thể cải tạo thiên nhiên được. Họ đào núi phá đồi, lấp sông vượt biển... bắt mọi thứ thay đổi để phục vụ cho nhu cầu của con người....
Khi nhiều lời Nếu nói nhiều thì kiểu gì ta cũng buông lời thừa thãi. Tai ta sinh ra vốn khó đóng, nhưng miệng thì ta có thể ngậm lại tùy ý....
Một ngày nọ, khi trời đã tối, có một người muốn nấu cơm nhưng bếp lại không có lửa. Thế nên, dù đã tối, tay cầm đèn leo lét, anh ta lặn lội sang làng bên để xin mồi lửa....
Nhà Búp (nhabup.vn) xin hân hạnh gửi tặng các độc giả thân thương của Nhà Búp một mối duyên lành, một tác phẩm mới của các tác giả của Nhà Búp mang tên “DUYÊN”....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!