- Sáng tác mới
Có vú nhưng lại biết bay Thích ngủ ban ngày, đêm mới kiếm ăn Tối trời chả thấy khó khăn Nhờ đôi tai thích mà săn được mồi....
… Ngày xưa có con hổ Bạn với một con rồng Chuyện nghe thật lạ lùng Nhưng ngày xưa đã thế Hãy lắng nghe tôi kể Chuyện con hổ và rồng... * ... Thuở ấy ở trong rừng Có một con hổ xám Và tít tận trời xanh Có một con rồng trắng....
Khoanh chân toạ thế niết bàn Tịnh tâm thoát khỏi nhân gian tẩy trần Chẳng còn gì tham si sân Ưu đàm* lấp lánh ở gần bên ta...
Trong văn đàn Việt Nam những năm đầu thế kỉ XX đã xuất hiện một vầng sao Khuê. Dù rằng cuộc đời của ông vừa tới tuổi “tri thiên mệnh” đã ra đi; dù rằng thời gian để ông say sưa với rượu,...
Thân thể cha mẹ tặng cho Đừng để họ phải âu lo tới già Họ không mong bạn mua nhà, Đỗ đạt ,chức tước bằng là bình an Họ không đòi hỏi thăm nom Bận tâm quà cáp, của ngon làm gì...
Nửa đêm bừng thức dậy Lòng ngổn ngang bời bời Không thể nào ngủ lại Và buồn quá em ơi...! Tụng kinh rồi đọc sách Mở máy đánh cờ chơi Rót rượu ra độc ẩm...
Yêu bản thân mình nhé Cô gái của tôi ơi Không biết bao lâu rồi Em đã quen mạnh mẽ Sáng tối cười vui vẻ Làm hoa xinh giữa đời...
Ta ngồi đây và nghĩ về cuộc đời Về quá khứ về tương lai phía trước Nghẹn ngào thay những gì ta có được Sau tận cùng đều bỏ lại cả thôi Ta đã đi gần hết cả cuộc đời Ngoảnh đầu lại nhìn thanh xuân tuổi trẻ...
Xin đời hai chữ BÌNH YÊN Để lòng trút bỏ muộn phiền trong ta Xin đời hai chữ THẬT THÀ Để luôn vui vẻ nhởn nha nói cười Xin đời hai chữ THẢNH THƠI...
Ở đời ta sống với nhau Chữ nhân phải lấy làm đầu trước tiên Muốn vui và bớt muộn phiền Ta nên đơn giản ưu tiên nụ cười. Chân thành để được thảnh thơi...
Nhịn người đâu phải ta ngu An hoà gìn giữ giả mù như không Tự buông cởi trói trong lòng Cho ta thanh thản thong dong nghĩa tình. Nhịn người đâu phải câm thinh...
Duyên là ăn ở nết na Đoan trang thùy mị thật thà vui tươi Duyên là khiêm tốn tuyệt vời Sâu tâm hồn sống thảnh thơi nhẹ nhàng Duyên là tâm trí mở mang...
Nhà Búp xin hân hạnh được giới thiệu với các bạn độc giả thân yêu của Nhà Búp một tác phẩm mới xuất bản mang tên Thuyền rời bến của nhà thơ Bùi Đại Dũng qua bài giới thiệu của nhà thơ Kim Chuông: " Thuyền rời bên" trong hành trình mới của chặng đường chuyển tiếp. Xin mời các bạn cùng......
Giữa màn mây phủ hoàng hôn... Thả hồn du ngoạn núi non điệp trùng Lẫn trong xanh thẳm Tà Đùng Có màn sương khói ngập ngừng nhẹ bay...
Thỉnh chuông đánh thức cõi trần U mê nhẹ bớt vài phần trong ta Thỉnh chuông xua đuổi tà ma Để cho trái đất nở hoa muôn màu Thỉnh chuông tay nắm tay nhau...
Thế giới này toàn những thứ bất an Ta đơn độc trên hành trình nghiệt ngã Ngỡ thân thiết nhưng cuối cùng xa lạ Đang nốt thăng bỗng chốc rớt thanh trầm Ta quay về với lối nhỏ trong tâm Khi nham nhở khổ đau hằn in lối...
“Thuyền rời bến” – Đấy là phút khởi hành, mang dấu mốc hành trình tìm về “Bờ Bến”mới. Để rồi, “Bến bờ rời xa ấy” lại hóa thành “Bến cũ”, Thành “Quá khứ” đắp đầy. Thành “cái Nhìn, cho ta, khi ta ngoái lại”. Thành cặp phạm trù “Nhân Quả” – “Nhân duyên”. Thành “Bến mở” nối dài cho bao nhiêu khát khao,......
Ta sợ một ngày kia sẽ Quanh ta xa lạ mắt người, Dưới trên sắc màu đảo lộn, Không gian hết nẻo thảnh thơi. Ta sợ một ngày kia sẽ Cỏ hoang bị diệt sạch rồi,...
Tuổi cao đâu phải là già? Cứ thơ, cứ nhạc, thăng hoa hết mình! Chăm chút cho đẹp và xinh Nếp nhăn thì cũng thường tình mà thôi... Miễn sao sống khỏe, sống vui...
Hãy cẩn trọng với Suy nghĩ Vì nó sẽ trở thành Lời nói. Hãy cẩn trọng với Lời nói Vì nó sẽ trở thành Hành động. Hãy cẩn trọng với Hành động Vì nó sẽ trở thành Thói quen....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!