- Sáng tác mới
Đã nghe lòng đâu đó tháng Ba Hương đất thoảng trong đường cày mới Cây gạo già bật lời muốn nói Bằng rực hồng, bằng ríu rít hoa...
Sắc nào đỏ thắm thôn quê Tháng Ba thắp lửa triền đê bao đời! Cây cao, bóng cả in trời Màu hoa dệt giữa tuyệt vời sắc xanh....
Thương yêu ơi! Giờ mình anh đơn lẻ Ở ngoài kia hoa bưởi thơm thật khẽ Em có thấy không, hoa bưởi cũng đang buồn. Mưa dăng dịu dàng từng hạt thật êm Như nỗi đau thấm dần trong ký ức Mưa bụi thôi mà em, có làm ai ướt tóc Mưa bụi thôi, mà nhòe ánh đèn khuya!...
Em đi rồi, dẫu mùa xuân có đến Mưa bụi bay ngơ ngác bên thềm, Căn phòng nhỏ quạnh hiu, trống vắng Anh thì thầm những ý nghĩ không tên....
Lúc chúng tôi ra rả như cuốc kêu thuộc lòng bài "Bà Còng đi chợ mua rau", tôi vô tình liếc sang phía thằng Công. Nó có vẻ bối rối, mặt đỏ nhừ, miệng lí nhí. Tan học, cả lớp ùa ra sân. không ai để ý Công vẫn ngồi trong lớp,...
Trong một bộ phim về Đức Phật Thích Ca, thấy Đức Phật nói về Bố thí; ý chính là: - Đi khất thực là một biện pháp để có được sự khiêm cung, an tịnh. Ý này nghĩa là dám xin miếng ăn từ người khác, bất kể họ sang hay hèn hơn mình chính là...
Làm sao về được tháng ba Ướp hổng trang vở cánh hoa thuở nào… Tháng ba nỗi nhớ cồn cào như ngàn đốm lửa thắp vào trời xanh Tình yêu sao quá mong manh...
Những người yêu thơ, nhiều người biết đến thi nhân dị nhân Văn Thùy. Quê ông ở Hưng Yên nhưng vì say thơ, ông trôi dạt bất cứ phương nào, miễn là được dãi bày niềm đam mê của mình...
Người đồng cảm với bạn Nói ít nhưng hiểu nhiều Đâu cần phải giải thích Cũng cảm nhận mọi điều... Tri ân, tri kỷ ấy Từng trải qua yêu đương Từng chạm nhiều thất bại Va vấp giữa đời thường......
Có vú nhưng lại biết bay Thích ngủ ban ngày, đêm mới kiếm ăn Tối trời chả thấy khó khăn Nhờ đôi tai thích mà săn được mồi....
Tôi giật mình đánh thót một cái. Gì thế nhỉ? Ôi chao, chói mắt quá. -Nó ở đâu rồi? Một bóng đen phủ lên tôi, một bàn tay tóm cổ tôi, dúi vào cái gì lùng nhùng. Lại tối om. Họ mang tôi đi đâu đây? Lên phòng khách?...
Thanh minh tìm về chốn cũ Làng xưa, nay khác xa rồi. Mẹ vẫn đang nằm ở đó Thấy tôi ảnh nở nụ cười Ai dâng hoa vẫn còn tươi...
Đố ai nhận biết hoa màu tím Trên cát phơi mình vẫn tím mơ Nắng mưa càng tím như thầm hẹn Mang đến cho đời những ý thơ...
Thế là đến, mai, con tròn năm tuổi Cha nằm chờ đồng hồ nhích từng giây Đêm tích tắc đều đều như tiếng thở Như bàn chân năm tháng bước qua ngày Mai, năm tuổi tóc dài thêm một chút...
Một sớm mùa mưa năm 1991. Khi ấy, tôi mới chuyển vào Sài Gòn được gần ba mùa nắng. Phạm Quang Trung, bạn cùng học với tôi hồi cấp 3 ở quê, lúc ấy đang làm ở Bộ Thương mại, đi chiếc xe máy Honda 67 đỗ xịch trước...
Người tìm ký ức tuổi xanh Bên mình vẻn vẹn hành trang - Nụ cười Bao năm mê mải đường đời Chợt khi luyến nhớ một thời xa xưa Túi đầy kỷ niệm tuổi thơ Trong tâm gìn giữ tận giờ chẳng vơi...
... Rồi thời gian trôi mau Rồng phải về thượng giới Để hóa phép nhiệm mầu Làm mưa - như rồng nói. Hổ buồn thương vời vợi Tiễn rồng về trên mây Rồng hẹn vài hôm nữa Sẽ trở lại rừng cây......
Mỗi năm khi sắp tết bao giờ mình cũng mua hoa đào. Hà Nội không có hoa đào làm sao gọi là tết. Dù là bích đào bạch đào hay đào phai thì hoa đào bao giờ cũng mang tết đến mỗi ngôi nhà thân thương....
Đặt chân lên xứ Anh đào Phú sỹ * ngả mũ đón chào từ xa Rì rào biển hát tình ca Bên đường nở những thảm hoa tặng người...
Thường lúc khó khăn quá Phải vượt lên chính mình Trong sợ hãi, vất vả Con người tìm tâm linh Cầu mong đấng cứu sinh Thiên Chúa hay Đức Phật Hãy che chở cho mình Bằng cách nào tốt nhất......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!