- Sáng tác mới
Tôi thường không nói về những khối chữ ô vuông mà cha ông ngày xưa sử dụng là chữ Hán, chữ Nho mà muốn nói nó là chữ Thánh Hiền. Những con chữ này chuyên chở văn hóa, văn minh rất uyên bác, uyên thâm, uyên áo của phương Đông....
Thật bất ngờ và xúc động, một ngày đầu tháng 7 khi về thăm chiến trường xưa trên núi Bà Rá thuộc thị xã Phước Long tỉnh Bình Phước, gặp gỡ nhà văn Bùi Thị Biên Linh – Hội viên Hội VHNT Bình Phước - Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam - chúng tôi đã...
Vừa tới sảnh khách sạn mình đã nhìn thấy phụ đề chữ Ấn Độ. Mình linh cảm đây là khách sản của người Ấn. Quả là không sai. Khi mở cửa vào phòng mùi hương liệu hang hắc cay nồng ùa ra ngột ngạt. Đó là mùi Ấn. Với mình nó vừa thân thuộc vừa ghê ghê....
Thương Anh tôi Một đời đi tìm hơi ấm Của lưng cha chưa một lần được cõng Của giọng trầm một tiếng con ơi Một đời anh khắc khoải mãi không nguôi Đi tìm cha suốt chiều dài đất nước...
Ở phố mua sắm Queen Street có một biển hiệu Kathmandu. Đó là cửa hàng đồ may mặc. Hàng hóa toàn đồ mùa lạnh. Màu sắc kiểu dáng và chất liệu đều hết sức kỳ lạ độc đáo. Đa phần là đồ sợi đồ len dạ và lông thú....
Cơ thể ta là một ngôi nhà ta thuê trọn gói. Hết thời hạn thuê, ta sẽ phải hoàn trả nó. Lúc đó, việc bảo tu là điều tất yếu. cơ thể là gì? Đấy chính là ngôi nhà bạn đang sống. Tri thức, linh hồn chỉ có giá trị khi nó nằm trong một cơ thể khỏe mạnh....
Xe chạy cả buổi không gặp một bóng người trên lộ. Nước nhiều hơn đất. Càng ngày càng thấy biển xâm thực. Chỉ một loài cây bá chủ: cây Đước ! Ngắm kỹ thấy nó đẹp lắm. Vẻ đẹp của cường tráng và gan lì....
Em ra đi, tuổi vừa tròn mười tám Má căng tròn, mắt xao động ước mơ Không có bài thơ Không có nốt nhạc Không bức họa nào Đủ khoe màu lộng lẫy trái tim em Đẹp lắm Hiền lắm Cao thượng lắm....
Qua reception lấy chìa khóa phòng gửi ở đó. Bất chợt cô nhân viên lễ tân người Indian ngước lên. Một đôi mắt thiếu nữ quá lớn trong veo. Mình cảm giác đôi mắt ấy quen quen....
Mình bấm chuông lần thứ hai, vẫn không thấy ai ra mở cổng. Nhìn xuống, thấy cánh cổng khép hờ, mình tự đẩy cửa đi vào. Im ắng. Thường thì đón mình là chị ấy, tất tưởi, hồ hởi, chạy từ bếp ra, trên tay có khi còn cầm cái thìa to, hoặc một nắm rau đang nhặt dở....
Tôi không thích câu "tuổi này còn làm được gì nữa". Câu này sao cứ như hàm ý muốn buông bỏ điều gì đó, vậy nên tôi không thích câu này. Nói "Tuổi này còn làm gì" giống như ta chấp nhận rằng quãng đời còn lại còn chẳng bao nhiêu vậy....
Giúp đỡ một người Bạn chưa chắc đã Thay đổi thế giới Nhưng nó có thể Thay đổi thế giới Cho một con người...
Giá không có chiến tranh. Một đám cưới đã thành Một gia đình đầm ấm Trẻ ra đời rõ nhanh... Tạm chưa làm đám cưới. Hai người thành chiến binh Bắn máy bay Mỹ đến Cả hai cùng hi sinh!...
Ở xóm núi bình yên này, người ta viết lên những chiếc đèn lồng đỏ những nguyện vọng,mong muốn của mình rồi thả cho đèn bay lên trời, mang những tâm nguyện của mình gửi lên đấng bề trên mong được các ngài chứng cho....
Mình cứ tưởng chỉ có học sinh ở Bến Tre nơi mình dồn hết nhiệt huyết cho một thế hệ mà mình gọi là "thế hệ vàng" là còn nhớ thầy. Những học trò ấy đa số giờ đây thành đạt. Mình không đánh giá bằng tiêu chí của người thường thời Mạt Pháp, thời Tận......
Mưa hóa những dòng sông Nước hoá mênh mông của biển Một người đi và một người đến Thế là có một nhân gian Có mùa Thu thì có lá vàng Ai chẳng biết có sinh thì có tử Biết đâu đấy qua mùa dịch dữ...
Trên những thảm cỏ Auckland xanh biếc bị gió thổi nằm rạp nơi cực Nam trái đất vẫn bời bời những bông hoa cỏ. Hoa cỏ thật nhỏ bé mong manh khiêm nhường. Những bông hoa bé li ti dáng hình khó nhận dạng sắc màu nhạt nhòa hương thơm thư thoảng....
Nắng trải nhẹ, Ngàn me non mở mắt. Phía trời xa, mưa giăng kín chân trời. Một vạt nắng, Vài ba vạt nắng, Mờ dần đi, Mây vần vũ đen rầm. Mưa lại rơi, Ào ạt rơi, rơi... Vườn hoa nhỏ, Sàn nhà không mái, Chỉ cho hoa, Không chỗ trú cho người, Chỉ cho cây cỏ hát ca thôi!...
Vạt nắng chiều thánh thót giữa ngàn xanh Bập bùng thắp chùm phượng ngày hạ cháy Thêm một lần gót hài hồng tháng Bảy Ướm vào miền phù hoa. “Má ơi đừng gả con xa” Diết da lời ca, nghiêng nghiêng nón lá...
Đại lộ thênh thang Rền rã tiếng kèn, tiếng trống Những lớp sóng hoan ca khoác màu áo thiên thanh Đoàn người đi trùng trùng, rắn rỏi, thênh thênh Theo dòng nhạc, Càn Khôn như Chính lại..Có hoành tráng những bước chân trai Có những lời thủ thỉ...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!