- Sáng tác mới
Quê mình ở tận Hà Nam cộng dồn sống được mấy ngàn ngày thôi còn thì phiêu dạt xứ người nay đây mai đó ối nơi là nhà...
Người xưa nói chữ là nói Đạo Đức. Chữ Thọ cũng nói cho ta những yếu tố của tính cách, của nhân cách cần thiết cho việc hình thành một con người TỐT....
Nhịn người đâu phải ta ngu An hoà gìn giữ giả mù như không Tự buông cởi trói trong lòng Cho ta thanh thản thong dong nghĩa tình. Nhịn người đâu phải câm thinh...
Tôi bán tôi… bán giữa chợ đời Ai trả được giá thì bán thôi Xin không mặc cả vì vô hạn Đừng niêm yết tôi giữa chợ đời....
Tứ Vô Lượng Phật dạy ta Từ, Bi, Hỉ, Xả để mà tu thân Dằn lòng để không hận sân Không ghen tỵ với phúc phần của ai Biết vui niềm vui mọi người...
Tứ Vô Lượng Phật dạy ta Từ, Bi, Hỉ, Xả để mà tu thân Dằn lòng để không hận sân Không ghen tỵ với phúc phần của ai Biết vui niềm vui mọi người...
Một lần ngồi trong công viên, con gái mình nói rằng, cái môn nó sợ nhất, vô tích sự nhất, không biết học để làm gì là môn Văn. Nó nhìn thẳng vào mắt của mình và lí nhí: "Con nói thật, Ba có buồn không?"...
Nếu như Pa-ri là thủ đô có thật? Nó có thật trên bản đồ Thật hơn, gần đây trong một trận đánh bom. Ôi chao ôi, nước sông Xen, Tháp Nhà Thờ Đức Bà sừng sững Ghế đá, công viên, chiều thu lá đổ Có còn bức thư tình gửi nàng Cô-zet...
Tiếp tục các bài viết trước về hạnh phúc (mà tóm tắt là hạnh phúc vĩnh hằng chỉ có thể tìm thấy trong nội tâm của chính mình), mình viết tiếp một bài dành tặng riêng người THỰC SỰ HỮU DUYÊN VỚI CHÁNH NGỘ....
Thời học sinh chắc ai cũng biết mấy câu thơ của Nhà thơ Nguyễn Bính: “Cái ngày cô chửa có chồng Đường gần tôi cứ đi vòng cho xa Lối này lắm bưởi nhiều hoa...
Chuyện kể rằng vào thời Phật Thích Ca còn tại thế, có một vị tu hành trẻ tuổi. Trên đường đi hóa duyên trong thành Xá Vệ, anh bắt gặp một cô gái rất xinh đẹp....
Khi thành phố, những ngôi nhà chọc trời khu đô thị phía Đông tạc vào chân mây những hình khối như tháp bút, như cánh buồm, như những bàn tay lạ....
"Sống ở đời, phải có cái để... khoe" Cái để đem khoe phải màu mè Xanh đỏ tím vàng, đen lẫn trắng Đủ làm hoa mắt người u mê......
Mùa hạ ơi Mùa đến mùa đi Hoa Phượng đỏ Sân trường trống chếnh Thương con dế lặn sâu vào lớp cỏ Thương nỗi sầu trong tiếng ve ngân...
Làm thế nào để trở thành một người có nội tâm phong phú? Thực ra điều huyền diệu lại nằm ở chỗ không ngờ, đó là hai từ “đơn giản”, bởi tận cùng của sự đơn giản chính là trí tuệ....
Yêu không phải là tìm kiếm một người hoàn hảo, mà là, phải học cách dùng đôi mắt hoàn hảo, để ngắm nhìn một người không hoàn hảo. Tích đức không cần người khác thấy, hành thiện tự có Trời biết....
Nếu có một số táo, có quả tốt có quả hỏng, thì bạn nên ăn quả tốt trước, vứt quả hỏng đi. Nếu bạn ăn quả hỏng trước, thì quả tốt cũng sẽ hỏng, bạn sẽ chẳng bao giờ ăn được quả còn tốt, cuộc sống cũng như vậy....
Cuộc đời như nước chảy mây trôi, chẳng ai quản được việc của thiên hạ, cũng chẳng quản được việc của ông Trời, chi bằng chỉ quản bản thân mình....
Thềm hoa khách đã trở hài Bâng khuâng nào đã biết ai mà nhìn Những là nấn ná đợi tin Nắng mưa biết đã mấy phen đổi dời. Trăm điều ngang ngửa vì tôi,...
Lần chần buổi sáng trầm ngâm, Cả đêm thao thức; cõi trần, cõi Tiên, Vô vi, tìm giấc thuỳ miên, Bến Phong Kiều ghé, con thuyền nơi mô?...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!