- Sáng tác mới
Ngày 04/02/2024 là Lập Xuân. Khi qua Đông Chí một thời gian, mặt trời đảo về Bắc Bán Cầu nhiều hơn, những tia nắng ấm áp bắt đầu xuất hiện rọi xuống Bắc Bán cầu. Thế là Lập Xuân....
mồng một tết bút còn nồng men rượu mực còn xanh màu lá bánh chưng giấy còn thơm mùi hương trầm quế tim còn rung tiếng chuông đổ giao thừa nhớ mẹ, nhớ cha, nhớ bạn bè đất nước...
Gió ơi gió thổi về đâu..? Chiều rơi vương vãi sắc màu khói lam. Liêu xiêu mấy cánh Đông tàn... Lẫn trong mắt biếc nắng vàng lung linh!...
Thoang thoảng Xuân Tia nắng vàng đẫm hương thơm Đào thắm mai vàng xen vào làn gió nhẹ Tiếng bếp lửa hồng reo vui khe khẽ Nồi bánh chưng xanh nô nức gọi Xuân về...
Xếp đôi sợi nắng ngọt ngào Trải cơn gió bấc len vào nhân gian Trong vùng ký ức miên man Mùa Thu đã cũ hoa vàng đã phai... Đông sang vặn vẹo hình hài...
Tròn xinh như con mắt Hoa nở tím bên đường Cái cây dại bình thường Bao nhiêu người bắt gặp Mình đầy gai nhọn sắc Búp lá vẫn non mềm Giữa chiều hè bụi trắng Vẫn một màu xanh êm...
Munich, một chiều thu tĩnh lặng. Góc phố bình yên. Nắng phớt hồng, lan man trên những vòm cây. Văn phòng của tôi xinh xắn, trang trí nhẹ nhàng bằng những bức tranh tự vẽ, màu xanh nước biển, xanh hoa lý. Rèm cửa cũng xanh dịu dàng....
Có một người rất đỗi đẹp trai Có một người vô cùng giàu có Có một người thành công rực rỡ Và có một người như tia nắng ban mai Họ thề đi cùng em đến hết cuộc đời...
Tôi được thưởng thức cuốn tản văn “Làm rể miền Tây” - quà tặng quý của Trung tá Nguyễn Hội - Đồn trưởng đồn Biên phòng Sông Trăng tỉnh Long An. Sách do nhà xuất bản Văn học phát hành tháng 11/2022....
Tôi đã đọc khoảng 500 tập thơ cổ kim Đông Tây, hiện đại, hậu hiện đại, đương đại đủ cả. Năm 2015 khi được chị tặng tập thơ này, tôi chăm chú đọc ít nhất là không bỏ sót từ nào. Tuy nhiên ấn tượng chung là khó nắm bắt. Rất nhiều những cái khác trong cách thức diễn đạt, ở ngay đơn vị từ, cụm từ....
Tình bạn như gió thoảng Mát trong nuôi hồn ta Mong manh hơn tia nắng Dễ vỡ hơn giọt sương Ngọt ngào hơn cay đắng Rộng dài hơn thời gian...
Áo lụa Hà đông Trong như tia nắng Và thơ nồng cháy Mượt như áng tơ. Chiều nay nhớ nhung Xuôi về nơi ấy Mây hồng đọng lại...
Có tia nắng mùa xuân Dịu dàng đặt sớm mai lên cửa Hồn nhiên đỡ Nụ Ưu Đàm mới nở An hòa mắt lá vô ưu. Gió chẳng biết mình đã quá độ phong lưu Cứ hớn hở bồng phiêu trên cỏ...
Chín mươi chín nỗi niềm, trăm lời nhắn nhủ Bỏ đường dài sau lưng, thơ về với biển Bán đảo Norden, bạn hiền tôi ở đó Sóng lặng thầm khi hoàng hôn thẫm đỏ Màn đêm loang, xóa lời thương bỏ ngỏ...
Có một tia nắng thơm Lang thang miền đất lạ Và một ngày vào Hạ Hóa Cầu Vồng lung linh!!! Người về từ xứ lạnh Như một cơn gió lành...
Em có về tìm lại dấu xưa D1 thân thương, một thời trẻ dại Một thời Me Xanh, một thời thân ái Bốn năm qua ta gửi lại nơi này! Em có nhớ về Ngày ấy, nơi đây Lớp chúng mình Bốn Mươi Sáu đứa...
Văn học nghệ thuật có quy luật riêng của nó. Quy luật thuộc về những tài năng đơn nhất. Bởi vậy, trước lịch sử xa dài, trước bao nhiêu quốc gia, dân tộc. Trước bao nhiêu biến thiên của cái Thời và Đời. Không thiếu gì những tháng năm đầy gió giông, xoáy lốc....
Không ngọt ngào được đâu Ngọn gió dù mới dậy Hoa về như mở hội Mây trôi từ cây ra Câu nói thì như hoa Cái nhìn thì như nắng...
Buổi sáng mặt trời đi qua khe ngực em Mười ngón tay tia nắng trời nóng bỏng Chiều buông tím đáy hoàng hôn thơ mộng Lửa nơi nào rừng rực hút vào đêm......
Hai mươi năm rồi kẻ ở người đi Tiếng Ve gọi ta tìm về nỗi nhớ Mùa tiếp mùa lật nhanh như trang vở Ta xa nơi này – ga xép Tuổi Me Xanh....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!