- Sáng tác mới
Tôi giật mình đánh thót một cái. Gì thế nhỉ? Ôi chao, chói mắt quá. -Nó ở đâu rồi? Một bóng đen phủ lên tôi, một bàn tay tóm cổ tôi, dúi vào cái gì lùng nhùng. Lại tối om. Họ mang tôi đi đâu đây? Lên phòng khách?...
Những ngày đầu giải phóng, đơn vị Hoan được giao công tác quân quản. Lúc này tình hình rất lộn xộn. Cướp nổi lên. Đời sống của nhiều khu vực bất an. Phải nhanh chóng ổn định tình hình để người dân sớm yên ổn làm ăn....
Buổi sáng mở cửa giật mình thấy những trái đào bị nghiền nát. Chợt hiểu gốc đào trên sân thượng quả đã chín. Đêm qua mưa to gió lớn rung lắc làm trái rụng. Những người đi tập thể dục sớm qua ngõ đã vô tình giẫm nát....
Hoa bưởi vườn ai ngan ngát hương Gợi hương mái tóc tỏa sân trường Thuở còn bẽn lẽn hay nhìn trộm Đón gió vô hình đưa vấn vương...
Người xưa nói chữ là nói Đạo Đức. Chữ Thọ cũng nói cho ta những yếu tố của tính cách, của nhân cách cần thiết cho việc hình thành một con người TỐT....
Quê hương ấy là nơi chôn nhau cắt rốn của mỗi con người. Quê hương thân thương mộc mạc, gần gụi mà giản dị, ở đó có ao rau muống, dậu mồng tơi và bát dưa cà, có lời ru của cha của bà bên cánh võng....
Ngượng ngùng vụng trộm tỏ duyên để cho chống chếnh trôi miền cô đơn Đánh rơi gánh nghĩa lưng còng mải mê vẹt gót tủi hờn vàng thau, Đời người mấy khác chẽ cau...
Tôi không phải là một nhà văn. Một anh lính mèng thức dậy theo tiếng còi, chạy nhanh ra sân tập thể dục sáng, rửa mặt đánh răng xong lại sấp ngửa tập hợp trước cửa nhà ăn đơn vị để ăn lót dạ và ra thao trường, đi lao động. Chiều còn phải tăng gia rau xanh....
Hồng hồng tuyết tuyết mấy nghe chiếu đình đã trải phách tre dạo nền Tích tịch tiếng Đáy tơ mềm đào nương ứ hự đợi tìm chát tom, Sỹ nhân đánh dậm đãi bòn chắt chiu con chữ ngại không lộ vần...
Xưa bên nhau chơi trò con trẻ Mình cùng chơi bịt mắt bắt dê Tiếng reo hò rộn vang ngõ nhỏ Kỷ niệm xưa nay chợt tìm về. Em nào biết anh tinh ranh đến thế Dẫu bịt khăn mắt vẫn trộm ghé nhìn...
Rồng rời Lũng Cú (*) hạ sơn vết chân Móng Cái đậm hơn chiều dài , Ngược xuôi nào dễ mấy ai nghe cát Sa Vỹ hát bài đóng đinh … Con nghê bám dựng cột đình...
Heo may lúa úa lá gừng Hội chùa quê mở một vùng xuyến xao, Cốm mềm hẹn nếp uốn câu Mẩy căng ngực sữa đổ mau nhịp chày....
Cho đến bây giờ anh Cu Mão vẫn chưa hoàn hồn. Anh bị kiện, bị kết án và vào tù nhanh đến mức không ai ngờ lại như vậy. Tang vật sờ sờ ra đấy, có trời mà cãi. Anh oán trời không có mắt, có miệng. Anh Cu cố ngủ. Cũng lạ, khi còn ở nhà, cứ buổi tối là mắt anh đã díp lại....
Chiều nay đám cưới người ta Nhà trai nhà gái gần xa đủ đầy Rượu cưới uống cạn ba ngày Em không còn nhớ mình say mấy lần Tiệc vui đến mấy cũng tàn...
Gió hoang ơi! Có ghé miền thơ dại, Tìm đến gốc sim xưa, ta sẽ đợi chờ. Xuân đến, thu đi, hè qua, đông lại, Trái sim mọng chín, chẳng theo mùa... Khe suối ngọt rì rào, trôi mãi, Một cánh sim tím lịm xoay xoay,...
Mai mười tư rồi nhỉ? Bắt đầu mùa Vu lan Ngõ nhỏ vàng trái thị Hương cốm thơm khắp làng... Kỷ niệm xưa lại nhắc Chuyện kẹo kéo, kẹo vừng...
Từ thời sinh viên, tôi nhớ nhà văn Bùi Hứa Hiệp có nói làm thơ là biến thế giới của mình thành thế giới của người khác. Hàn Mặc Tử thì viết “Người thơ phong vận như thơ ấy”. Trần Hưng, thơ và người, cơ bản cũng là một ví dụ điển hình....
“Một chiều mưa” là câu mà nhà thơ Trần Ninh Hồ viết thêm vào cuối lời đề tặng tập thơ “Những dấu ấn chưa qua” cho tôi cùng vết mưa còn hoen mép giấy. Chắc ông có duyên đặc biệt với “chiều” nên những câu thơ kết mỗi bài cũng chứa đựng trong đó những lời như gửi gắm,...
Tôi được thưởng thức cuốn tản văn “Làm rể miền Tây” - quà tặng quý của Trung tá Nguyễn Hội - Đồn trưởng đồn Biên phòng Sông Trăng tỉnh Long An. Sách do nhà xuất bản Văn học phát hành tháng 11/2022....
Lần đầu tiên gặp em Ở Đại học Nông nghiệp Cây vườn trường xanh biếc Nắng sân trường vàng mơ Hồ thu như tình cờ Lim dim đôi mắt ngọc Hàng dừa thả sóng tóc...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!