- Sáng tác mới
Giúp ta đi... hãy vì ta em dệt giúp tấm chăn ta đắp ấm cho trái tim run rẩy Thu đi qua ánh nắng vàng ngầy ngậy hoá âm u lạnh lẽo giữa mây mù... hết thật rồi em, hết cả lá vàng khô...
Xoãi hết chân tay giữa sân thượng nhìn mây. Trời nhợt nhạt, Có tí gì như mưa phùn gió bấc? Vèn vẹn một quầng trăng trắng đỏ, Bóng trăng lu, Trăng sần sùi như nắp sò, He hé mở......
Hoa đã vàng mấy độ? Bướm còn về mấy bữa? Thu đến chưa mà hạ cứ phân vân? Đôi bướm non còn chờn vờn chi nữa, Mặc mùa trôi uống hết mật mùa xuân... Vàng đang reo, khẽ từng vòng luân vũ.....
Tôi đã đọc khoảng 500 tập thơ cổ kim Đông Tây, hiện đại, hậu hiện đại, đương đại đủ cả. Năm 2015 khi được chị tặng tập thơ này, tôi chăm chú đọc ít nhất là không bỏ sót từ nào. Tuy nhiên ấn tượng chung là khó nắm bắt. Rất nhiều những cái khác trong cách thức diễn đạt, ở ngay đơn vị từ, cụm từ....
Bạch Hạc ngàn năm thành Huyền Hạc Ba ngàn năm sau, thân vàng chói mặt trời … Cổng trời mở, từng phiến mây hối hả Tỏa hương lành theo gió khắp nơi nơi......
Tập thơ này là những tác phẩm đầu tiên của đợt sóng cách tân thơ thứ nhất sau thời kỳ đổi mới; hẳn là các bài phê bình, các công trình nghiên cứu về nó không ít. Tôi viết bài này cũng chỉ đơn giản góp thêm góc nhìn của một độc giả, nhấn nhá những biểu hiện cách tân qua lần lượt từng tác phẩm cụ thể....
Dã tràng se cát trắng Ngổn ngang viên tròn vo Hành tinh trong vũ trụ Đâu tính bằng nhỏ to Những tinh cầu cát vỡ Sóng biển xoa phẳng lì Dã tràng chui xuống lỗ Bóng nhuốm màu hư vô...
Trước có lần Trang Chu tôi nằm mộng thấy mình hóa bướm. Là con bướm vui vẻ. Tùy ý, vui vẻ bay lượn đó đây. Không hề biết mình là Trang Chu nữa. Rồi bỗng tỉnh dậy, ngạc nhiên thấy mình chẳng là Trang Chu đây sao....
Ta lùi lại một thời, tuổi thơ nhớn nhác Cùng dầm mưa lem luốc bùn quê Ta lùi lại trên những dòng sông lạc Bến sông nào là chẳng phải bến Mê?...
Đường xưa ngan ngát hương sưa Nơi ai hò hẹn, đón đưa ai về... Tinh khôi e ấp lời thề Những "bông tuyết" nhỏ li ti hiền lành...
Thời học sinh chắc ai cũng biết mấy câu thơ của Nhà thơ Nguyễn Bính: “Cái ngày cô chửa có chồng Đường gần tôi cứ đi vòng cho xa Lối này lắm bưởi nhiều hoa...
Em ạ, đêm nay trăng sáng quá Tắt trăng một lúc, được không em? Trời đất quen hơi, hương người lạ Tắt trăng chưa đủ, tắt thêm đèn?...
Một người Ngồi với một người Người này Ngồi ngắm nụ cười người kia Ngọn đèn Ngồi ngắm đêm khuya Hôm nay Ngồi ngắm ngày xưa xa vời...
Một người Ngồi với một người Người này Ngồi ngắm nụ cười người kia Ngọn đèn Ngồi ngắm sao thưa Hôm nay Ngồi ngắm ngày xưa xa vời Ngắm em đi Cuối thu rồi...
Nương theo cánh bướm Trang Chu, Hướng Hàm Cốc, có được ngồi trâu xanh? Rong chơi xuống thác, lên ghềnh Hạc Vàng có gặp, để dành đám mây? Cô vân, thiên tải giữa trời,...
Cuộc sống vốn không đau khổ, điều khiến người ta đau khổ là bởi dục vọng quá nhiều. Thân thể vốn không mệt mỏi, điều khiến người ta mệt mỏi là bởi gánh nặng quá nhiều. Đời người dẫu không hoàn mỹ, thì hãy cứ cười ung dung...
Nhớ ngày xưa thời sinh viên ngồi một mình say mê khúc: “Nắng có gầy bằng...” . Nhạc Trịnh mê hoặc như cánh bướm Trang Chu. Càng không giải mã được càng hát như để khoe bản sự của mình. Sau này, đi vào Đại Đạo, trở thành một lạp tử trong nó thì thấy những lời Lão Trang nghiêm túc phi thường, thực tế......
Ngày quầng thâm đôi mắt gió hao gầy Đêm dãi dề nấc tiếng lòng thoảng buốt Cơn bão rớt cuối trời Nam vọng nhắc Thêm một lần đất Bắc cận kề Đông! Sóng mung lung lai đáo chật lòng sông...
Cao xanh ươm hạt nắng mềm Một chiều theo gió lạc miền phù hoa. Long lanh mắt ngọc tay ngà Xuôi miền dâu bể nhạt nhoà khói sương Thiên di xa ngái dặm trường Quảng Hàn, Ô Thước vô thường là đây....
Ừ, thì cỏ dưới chân ta xanh. Ngước lên lồng lộng.Tàn xanh tắm nắng long lanh... Ừ, thì tháng năm quẩn quanh, Kí ức tồn đọng, Khoảng trời cao rộng, Ngày mai thôi, kỷ niệm thoắt qua rồi......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!