- Sáng tác mới
Tạt vào bên vệ đường, Mưa cũng vừa sập đến. Hạt hạt xiên hổn hển, Bay xéo vào mái hiên ... Hai tuần nữa là Tết, Sài Gòn đang mùa khô....
Đợt dự Trại sáng tác hai tuần lễ tại thành phố biển Vũng Tàu, nhạc sĩ Trần Cao Vân, Hội viên Hội Nhạc sĩ Việt Nam, hiện sinh hoạt tại Chi hội âm nhạc, Hội Văn học – nghệ thuật tỉnh Bình Phước trăn trở rằng anh đang muốn viết một cái gì đó “thật Bình Phước” mà...
Ta vẫn thường len dòng người ngược hướng Nhạc chiều nào réo rắt gọi công viên Những vòm xanh, nắng hoàng hôn xao động những chiếc đuôi lau, sóc nhanh nhảu bay chuyền ......
Tình hình ở Phước Long có nhiều chuyển biến lớn. Ở vùng tranh chấp, quân địch thường càn quét lấn chiếm. Những nơi chúng càn qua, buôn sóc xác xơ. Những vườn điều đang sai bông bị đốt trụi, những ngôi nhà dài là nơi tụ họp của cả buôn cả sóc, nơi đặt những cồng chiêng, những ché, xà Nung quý giá......
Đại lộ thênh thang Rền rã tiếng kèn, tiếng trống Những lớp sóng hoan ca khoác màu áo thiên thanh Đoàn người đi trùng trùng, rắn rỏi, thênh thênh Theo dòng nhạc, Càn Khôn như Chính lại..Có hoành tráng những bước chân trai Có những lời thủ thỉ...
Công viên vắng, Gió thì thào khe khẽ. Những lá me mở mắt ngọc nhìn trời, Nắng rây vàng, từng làn khẽ rơi rơi ... Đàn chim nhỏ rộn ràng chao cánh, Sóng sánh từng mảng nắng... Những vòm xanh lích chích giọng vơi đầy......
Phố Hà Nội âm thanh mùa nắng nóng rân ran xóc ốc tiếng ve ẩn vòm xanh hàng sấu hàng me người cao tuổi lắc đầu: ồn ã! Bỏ quên chính mình ngày xưa, vội vã...
Đã qua ba tháng hè. Nắng bớt gay gắt. Nhưng trời vẫn oi ả. Ở thao trường về, áo đẫm mồ hôi, bữa cơm của lính tuy đạm bạc nhưng cũng phần nào lấy lại sức lực cho chiến sĩ....
Vẫn là ngọn núi ấy phải không em Bao năm rồi núi có còn xanh thế Bao năm rồi đá có còn bền bỉ Ngả tấm lưng đỡ từng bước chân người! Bà Rá quê em thành nỗi nhớ khôn nguôi...
Thiên Nhiên cứ đứng, Ta nhìn đến say, Thế gian hối hả , Trái đất vẫn quay... Ngân Hà cuộn xiết, Sao trôi đầy trời. Mẹ con Mặt trời, Cười giữa dòng trôi....
Có một lứa nhà văn trẻ trung, mới mẻ, sinh ra, lớn lên trên một vùng đồng bằng châu thổ Thái Bình, đã và đang góp vào dòng chảy, làm nên lịch sử văn chương vọng vang đất này, trước biển lớn thi ca đất nước....
So với rất nhiều độc giả và tác giả của Nhà Búp, tôi thuộc số ít người có duyên được đọc với những bài viết của nhà giáo, nhà thơ, nhà văn Nguyễn Thị Toán từ rất lâu rồi....
Năm 2020 và 2021 được biết đến là hai năm toàn thế giới phải gồng mình để chống trả kiếp nạn ngũ hành, với dịch bệnh, thiên tai. Tưởng rằng những cay đắng, nhọc nhằn ấy đã làm cho tâm hồn con người khô cằn bi lụy, cuộc sống chìm đắm trong nước mắt sầu thương....
Nói đến lý luận, phê bình văn học, nhiều người thường có tâm lý ngại đọc, ngại nghe vì sự khô khan với những ngôn từ quá sức Hàn Lâm…...
Có một lứa nhà văn trẻ trung, mới mẻ, sinh ra, lớn lên trên một vùng đồng bằng châu thổ Thái Bình, đã và đang góp vào dòng chảy, làm nên lịch sử văn chương vọng vang đất này, trước biển lớn thi ca đất nước....
Hai tập thơ “Nhớ tìm tôi nhé”, “Đuốc và mặt trời” là hai chặng đường nghệ thuật trên hành trình Đời và Thơ của Bùi Đại Dũng…. Với tổng cộng hơn một trăm bài thơ ta không khỏi ngỡ ngàng, cảm phục trước sức sáng tạo dồi dào và sự miệt mài lao động nghệ thuật của tác giả...
Chợt trở mình thức giấc , Vầng trăng chếch trên đầu. Từng vòng tròn vàng khé, Chắc chị Hằng đi đâu? Chắc chú Cuội đã ngủ? Tiếng cọ sừng rất rõ, Tiếng nặng nề thân trâu......
Nhắc nhớ và luyến tiếc. Là “chút lưu luyến cuối mùa gửi sang thu”. Là nôn nao một sắc hoa trái mùa, không ồn ào, không rực rỡ. Sắc màu đỏ ấy đang lặng lẽ cháy giữa trảng màu miên man xanh lá....
Hanh heo báo tiết lạnh Mọi cây giấu chồi xanh Hoa Sữa sao lạ thế Lại đơm hương đầy cành Không sắc màu rực rỡ Ẩn mình lẫn vòm xanh...
Ta lại về nơi thao thiết những vòm xanh Ký ức rêu phong, đền chùa cổ kính Nơi tĩnh lặng như chưa hề biết đến Những ồn ào phố xá ở ngoài kia....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!