- Sáng tác mới
Người xưa bảo, muốn thành công, phải đạt đủ 3 điều kiện là Thiên thời Địa lợi Nhân hòa (天時 地利 人和, 천시 지리 인화). Có lẽ ai cũng hiểu Thiên thời, Địa lợi, Nhân hòa nghĩa là gì rồi....
Ngày xưa mình đi học, mình thực sự kính trọng thầy cô. Lúc nhỏ, thỉnh thoảng đứng ngoài cửa sổ lớp học xem các thầy cô giảng bài, mình ngưỡng mộ quá, về nhà cũng lấy cái que dài dài đập đập lên bàn, bắt chước thầy cô giảng bài....
- Ơ cái chân! Cái chân mơ tìm núi Ơ cánh tay! Cánh tay mộng bơi sông Về phương trời nào, em chờ em đợi Đến với người nào, nói với em không?...
Ông mặt trời đã dậy Chim hót rộn cành cây Gió vui vẻ nhảy dây Nắng tung tăng khiêu vũ Ngoài vườn hoa đang nụ Nghe rù rì tiếng ong Vội mở mắt ra trông Gặp quả hồng vừa chín...
Về đi em, đi về phía trời xa Ở nơi ấy có mái nhà đang đợi Ở nơi ấy giữa hương đồng gió nội Em lại rạng ngời như ngày tuổi thanh xuân. Về đi em quên hết chuyện chúng mình...
Căn nhà ở phía bên kia đường (đối diện nhà tôi) là căn nhà mới mua của một cặp vợ chồng chiến sĩ trẻ. Anh chồng tên Sơn - công tác xa nhà. Còn cô vợ tên Vân là chiến sĩ phòng Chính trị của Bình đoàn 16 - đóng quân tại Đồng Xoài. Sơn và Vân có hai con trai:...
Nhìn lá rụng, ta lại nghĩ về mùa Thu, mùa giúp ta hiểu nhân sinh vốn là cái gì. Những chiếc lá xanh mướt, một thời căng tràn sức sống trong những ngày nóng bỏng giờ đang cạn dần sức sống, chuyển vàng, chuẩn bị kết thúc một mùa trong năm....
Ta liệu có nên sống với một mối nhân duyên như thế? Nhân duyên, thay vì khư khư giữ, ta nên biết sẻ chia; thay vì mải vén vun, hãy biết vừa biết đủ. Nhân duyên, thay vì chỉ biết chờ đợi, hãy chủ động đi tìm; thay vì chỉ biết hoài nghi, hãy có tâm luôn luôn tin tưởng....
Muốn biết cái ông chồng kia có giỏi cả việc ngày lẫn việc đêm hay không, hay chả được tích sự gì, chỉ cần đứng cạnh, hóng vợ chồng họ cãi nhau là biết. Khi cãi nhau với người chồng mà giỏi cả việc ban ngày lẫn việc ban đêm, người vợ sẽ buông 1 câu rằng: "vâng, vâng, anh thì giỏi rồi"....
Munich, một chiều thu tĩnh lặng. Góc phố bình yên. Nắng phớt hồng, lan man trên những vòm cây. Văn phòng của tôi xinh xắn, trang trí nhẹ nhàng bằng những bức tranh tự vẽ, màu xanh nước biển, xanh hoa lý. Rèm cửa cũng xanh dịu dàng....
Có lẽ mỗi gia đình, mỗi con người đều có những hoàn cảnh riêng, đôi lúc nghĩ lại lại thấm câu nói khi mẹ và bố tôi còn sống. “Con hãy đứng thẳng trên đôi chân của mình, ngẩng đầu mà sống. Cái gì không phải của mình thì không bao giờ được lấy con nhé"....
Cỏ theo ta, Xanh theo xuống triền đồi... Chỉ giây phút này thôi, Nhìn rừng thông bạt ngàn gió động, Nhìn xanh non, ngọc khua lá trên cây, Trăng gieo vàng rào rạt, Cuộn mây bay.......
Giữa những năm 80, ở quê còn chưa có điện. Đêm hè thường oi bức, mồ hôi đầm đìa, rất khó ngủ. Khi ấy, mọi người thường vác chiếu ra đê nằm hóng tí gió. Mình cũng thế....
Cho đến bây giờ anh Cu Mão vẫn chưa hoàn hồn. Anh bị kiện, bị kết án và vào tù nhanh đến mức không ai ngờ lại như vậy. Tang vật sờ sờ ra đấy, có trời mà cãi. Anh oán trời không có mắt, có miệng. Anh Cu cố ngủ. Cũng lạ, khi còn ở nhà, cứ buổi tối là mắt anh đã díp lại....
Trong cuộc gặp giữa bạn bè nhất thiết phải có giao thoa về tâm hồn với nhau. Gặp quá thường xuyên thì sẽ không đủ thời gian để thẩm thấu độ đậm sâu của mối quan hệ đó. Bằng hữu tốt có lẽ là mối quan hệ mà dù ở cách xa nhau nhưng về tinh thần vẫn luôn là tâm giao như hình với bóng....
Mẹ thì đã xa rồi, Đại dương cạn từ ngày ấy. Chiếc đuôi cá vật vờ khó quẫy, Tình thương bốc khói, Biển hết nhiệm màu. Ai bày đặt cuộc đời sinh nở,...
Đời người chút thoáng hoa rơi, Mỏng như cánh mỏng, đầy vơi kiếp người. Tình kia rắc, thắm bời bời, Gió xuân thổi, lụa là rồi, bặt thơm. Đợi mùa sau, đào hoa đơm,...
Con mèo quá gian ngoan Biết "nịnh đầm" thỏ thẻ! (Giống mèo đực nó thế?) Dám lừa cả bà già! Mỗi lần tôi về nhà Nó đã chầu trước cổng Rồi "ọ ẹ" lân la Phớt lờ thì nó rống!...
Trước ngõ nhà tôi trồng một khóm tre đằng ngà. Vừa làm cảnh, vừa lấy bóng mát. Từng đàn chim sẻ kéo nhau về đậu kín trên các ngọn cây. Chúng líu ríu gọi nhau, cãi nhau chí chóe. Nghe như một bản nhạc của sự sống vậy. Tôi có thói quen, vào những lúc thư nhàn,...
Xưa kia ở bãi cỏ hoang Bây giờ phải mất tiền mang về nhà Sớm chiều chăm sóc cho hoa Nhẩn nha thế cũng gọi là niềm vui Có người bên cạnh thầm xui...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!