- Sáng tác mới
Lúc chúng tôi ra rả như cuốc kêu thuộc lòng bài "Bà Còng đi chợ mua rau", tôi vô tình liếc sang phía thằng Công. Nó có vẻ bối rối, mặt đỏ nhừ, miệng lí nhí. Tan học, cả lớp ùa ra sân. không ai để ý Công vẫn ngồi trong lớp,...
Tuổi thơ tôi, tháng ba, hoa xoan nở tím vườn quê. Hương hoa xoan nhè nhẹ toả khắp không gian thật dễ chịu. Tôi còn nhỏ đã bị ám ảnh bởi những câu thơ của Chế Lan Viên: Tháng ba nở tím hoa xoan. Sáng ra mặt đất lan tràn mùi hương....
Thời gian và công chúng không nghĩ như Tản Đà. Sự nghiệp của ông là một giá trị tinh thần vô giá cho nhà văn học Việt Nam bởi trước hết ông là một nhà thơ dân tộc. Ông tiếp nhận những tinh hoa văn hóa dân tộc và bằng cá tính,...
Anh à. Em cất giấu đoá hạnh phúc Trong trái tim non tơ Cất giấu những thờ ơ trong trẻo Mỗi ban mai, nhung nhớ những hình hài....
Mồng tám tháng ba anh ngập ngừng trước cửa Bông hồng nhung lóng ngóng trên tay Mẹ dặn đừng lo, đừng xấu hổ Cô bé nhà bên vốn dĩ hiền hòa Tuổi mười ba vẫn thường nũng nịu...
Anh đừng ghen với những người đàn ông trong thơ em Chẳng biết họ có thật không hay chỉ là hư ảo Mượn cảm xúc, em xuôi ngược qua mùa dông bão Thơ dịu dàng, em yêu họ đắm say....
Pháo binh địch đã mất tác dụng chi viện làm cho binh lính trong thị xã càng dao động. Bộ chỉ huy chiến dịch quyết định tiến công. Giữa trận đánh, các chiến sĩ chỉ biết dồn hết tâm trí vào chiến đấu, không sợ đói,...
Trong văn đàn Việt Nam những năm đầu thế kỉ XX đã xuất hiện một vầng sao Khuê. Dù rằng cuộc đời của ông vừa tới tuổi “tri thiên mệnh” đã ra đi; dù rằng thời gian để ông say sưa với rượu, thù tạc với bạn bè, giang hồ phiêu lãng trong Nam ngoài Bắc nhiều hơn bên bàn viết;...
Em còn huyễn hoặc con sông Chòng chành hư ảo ngược dòng hoang vu Có còn hoài niệm sang Thu Không gian lá đổ, mịt mù mưa ngâu Hay em quên mất ngày sau...
Khi nói về ẩm thực thì ta, nếu thấy ngon thì khen ngon, nếu thấy không ngon thì nói "không hợp khẩu vị". Ẩm thực thì chỉ có ngon và không hợp khẩu vị, không có ẩm thực không ngon,...
Tuy nhiên, theo truyền thuyết, thì NIÊN ở đây là một con vật. Người xưa, cho ta gặp trong sách vở rất nhiều các giống vật, loài hoa cỏ mà khi có những biến đổi đặc biệt ở cõi người nó mới xuất hiện....
Mèo về thăm dịp Tết Không biết từ bao giờ? Tôi vắng, nó không biết Chắc mèo vẫn cứ chờ? Tới khi tôi mở cửa Đã thấy tiếng nó kêu Giận hờn hay trách cứ Gói gọn trong " meo , meo!"...
Trong gương chợt bất thình lình xuất hiện một lão nom kinh cả người hàm răng chưa nói đã cười môi thì cong tớn mắt thời nheo nheo...
Cũng chỉ là ngày thôi, Sao bao người tíu tít, Cũng chỉ là giờ thôi, Sao bao người bịn rịn. Chẳng bất ngờ chi cả, Cuối năm buổi tất niên, Muốn xong bao nhiêu việc,...
Lộc nõn về trên cây, Muốn với tay hái lấy, Sợ gió Xuân đau lòng, Lá sao non lạ vậy? Hái lộc ngày đầu năm, Như bản năng xưa nay. Cành lá nõn lẩy bẩy, Phút nín lặng trên cao......
Một cụ già hành khất Đi thất thểu trên đường Theo sau là con chó Trông gầy gò, đáng thương! Từng bữa ăn no, đói Vài mẩu bánh mỳ khô Con chó không biết nói Chỉ vẫy đuôi bâng quơ......
Có một người đàn ông Đến đặt hoa tặng mẹ Chợt thấy một em bé Nức nở trước cửa hàng... Anh ấy liền vội vàng Hỏi điều gì không ổn "Chú ơi! Cháu chỉ muốn Mua một bông hồng thôi!"...
Người lớn đến chùa nghe sư (tăng ni) giảng đạo, đến cả trăm người vào chùa nghe, gọi cái đấy là "Khoá tu". Người thế tục tham gia khoá tu nghe nó buồn cười, nhưng thôi thì, là người lớn rồi nên tùy....
Tội nghiệp con mèo quá Chắc đánh hơi biết tôi Nó từ đâu vội vã Đến gọi cửa ời ời! Tôi nằm yên trên gác! Người ngợm vẫn còn đau...
Đỏ rực màu hoa Phượng Thơm màu nắng Sài Gòn Bố gửi tới bà con Lời chúc mừng buổi sáng. Những niềm vui đơn giản Viết không lỗi, không nhòe...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!