- Sáng tác mới
Em làm câu LỤC bước ra Anh làm câu BÁT dò ba gầm trời Cái vung úp phải cái nồi Chả thơm kẹp giữa nắm xôi thơm lừng...
Mẹ tôi con một ông Đồ Đất quê làng Thắng, bên bờ sông xanh Như hoa nhài vốn dịu lành Mẹ mê cửa Khổng, Sân Trình cao sang Mê cha tôi, vị giáo làng Năm 16 tuổi đã làm Thầy Nho...
Gió không có cánh Mà bay vù vù Tay gió đâu nhỉ Mà cành tre đu Gió biết lau khô Cả bờ tường ướt Gió biết chở nước...
Ai bấm công tắc Mà gió tắt rồi Ai che đâu nhỉ Trời ngừng mưa rơi Hay là gió ơi Mây không về nữa Hay là mưa ơi Trời hừng ráng đỏ...
Mỗi lần đọc sách Ông lại lục tìm Mắt kính đeo lên Chữ vui như hát Câu thơ xao xác Cánh lá thu vàng Trong lời ông đọc Biển về mênh mang...
Bé xem bức tranh Mẹ mua ngoài tỉnh Mắt bé long lanh Chợt cười ngộ nghĩnh Bé hỏi, mẹ ơi Kìa sao lạ thế Đây là đồng lúa Chín cong đuôi gà...
Một chiều trung tuần tháng 7 năm 2021, khi dạo trên con đường ven bản Lác, Chiềng Mai, Mai Châu, tôi chợt thấy vệt nắng chiều rực vàng phía chân núi bên kia,...
Tôm mang đèn điện trên đầu Thắp dòng mương lượn qua cầu sáng trong Cá con tập nhảy cầu vồng Vẽ lên mặt nước từng vòng sóng reo Ếch leo lên tận cánh bèo...
Thật là khó hiểu Khi gặp bạn về Nếu bạn là biển Biển xanh dường kia Nếu bạn là nắng Nắng vàng cháy khô Bạn nhỏ li ti Mặn mà thơm trắng...
Anh vào thiếu sinh quân Năm vừa mười sáu tuổi Cái tuổi Giáp Tuất mà “Bá Sắt” - Tên Anh gọi Gương mặt nom vời vợi Cha bảo giống chữ điền Dáng Văn quan, võ cách...
"Chị sướng thật ! Em không có Quê để về". Cô em xinh tươi, tài hoa người Làng Chài của tôi nhiều lần ngậm ngùi nhắc lại câu này mỗi khi thấy tôi khoe Quê!...
Diều ơi! Bay cao lên cùng gió Bay cao lên cùng mây Chở nỗi niềm khát khao về đây Về nơi miền xanh thẳm Nơi có em ở đó Đợi anh! Mỗi ngày…...
Liệu còn có một kiếp sau? Để người nói lại những câu ân tình Xanh rêu ngói phủ mái đình Đâu rồi mộng ước chung tình với nhau....
Em nâng niu ngày xưa trên tay Bình yên, bình yên... Nghe xốn xang lời môi men say Bình yên, bình yên... Em nghe tim mình đang hát Lời thương tiếng thương tròn đầy...
Tưởng đâu lạc chốn thiên đường Mây nhòa bóng núi, hương vương lối về Hồ Mây xanh tựa cõi mê Nước tuôn Thác Bạc ùa về như reo Trúc tre mươn mướt lưng đèo Người đi gió cứ mơn theo tần ngần...
Chiều hoang vắng, làn khói trắng, bờ đê vắng Nhà loang nắng, tường vôi trắng, mẹ xa vắng Tôi đi tìm mẹ của tôi, tôi đi tìm mẹ của tôi.... Mẹ tôi, tóc bạc da mồi Vai gầy, áo vá, cả đời vì con...
Em trở về thăm lại mái trường xưa Ngày hội lớp sau bao năm xa cách Trường cũng khác và bạn bè cũng khác Nhưng cảm giác rộn ràng vẫn mãi trong tim...
Miền Trung vừa qua những ngày nắng cháy giờ lại phải gánh chịu cơn mưa lũ điên cuồng. Người dân Miền Trung đang bị nước lũ cuốn trôi, nhà cửa, hoa màu ngập chìm trong biển nước. Thương lắm Miền Trung ơi!...
Quá nửa đời người ngang dọc Bao nhiêu vất vả, thăng trầm Hạnh phúc, đắng cay nếm trọn Nay ta thanh thản ra về Rũ thuở tham công, tiếc việc Bỏ thời yêu, ghét, si mê...
Trong khói sương bàn cờ tiên còn đó Trúc lặng im nghe suối chảy rì rầm Dáng như thiền rừng thông đứng trầm ngâm Nắng lênh loãng chiều Côn Sơn lộng gió...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!