- Sáng tác mới
Cha tôi là một nhà Nho Vốn hào hoa, dáng học trò, thư sinh Một đời nấu Sử, sôi Kinh Trời cho cái đức thông minh tuyệt vời Năm Cha mười sáu tuổi đời Trường Ninh Giang, rạng tên người tuổi xanh Cha thông kinh nghĩa rành rành...
Một mình tôi với mùa thu Với trang giáo án tôi vừa soạn xong Bao lần tôi đã dặn lòng Đừng yêu ai để khỏi mong khỏi chờ Một mình tôi với mùa thu Thân thương trang vở học trò của tôi...
Vấn vít trong gió trăng Có giọt sương lấp ló trong vòm lá Mơ thấy mình tới tận những miền xa Ta lạc vào trong khu vườn ký ức Kỷ niệm nào từng lẫn với hương hoa...
Gió không có cánh Mà bay vù vù Tay gió đâu nhỉ Mà cành tre đu Gió biết lau khô Cả bờ tường ướt Gió biết chở nước...
Một chiều trung tuần tháng 7 năm 2021, khi dạo trên con đường ven bản Lác, Chiềng Mai, Mai Châu, tôi chợt thấy vệt nắng chiều rực vàng phía chân núi bên kia,...
Không giọt nước biển nào làm nên hạt phù sa Không phù sa nào làm nên đồng muối trắng Chẳng tự mình nhầm lẫn Là hoa hồng cứ nở cánh hồng tươi...
Anh vào thiếu sinh quân Năm vừa mười sáu tuổi Cái tuổi Giáp Tuất mà “Bá Sắt” - Tên Anh gọi Gương mặt nom vời vợi Cha bảo giống chữ điền Dáng Văn quan, võ cách...
"Chị sướng thật ! Em không có Quê để về". Cô em xinh tươi, tài hoa người Làng Chài của tôi nhiều lần ngậm ngùi nhắc lại câu này mỗi khi thấy tôi khoe Quê!...
Liệu còn có một kiếp sau? Để người nói lại những câu ân tình Xanh rêu ngói phủ mái đình Đâu rồi mộng ước chung tình với nhau....
Tưởng đâu lạc chốn thiên đường Mây nhòa bóng núi, hương vương lối về Hồ Mây xanh tựa cõi mê Nước tuôn Thác Bạc ùa về như reo Trúc tre mươn mướt lưng đèo Người đi gió cứ mơn theo tần ngần...
Em trở về thăm lại mái trường xưa Ngày hội lớp sau bao năm xa cách Trường cũng khác và bạn bè cũng khác Nhưng cảm giác rộn ràng vẫn mãi trong tim...
Quá nửa đời người ngang dọc Bao nhiêu vất vả, thăng trầm Hạnh phúc, đắng cay nếm trọn Nay ta thanh thản ra về Rũ thuở tham công, tiếc việc Bỏ thời yêu, ghét, si mê...
Trong khói sương bàn cờ tiên còn đó Trúc lặng im nghe suối chảy rì rầm Dáng như thiền rừng thông đứng trầm ngâm Nắng lênh loãng chiều Côn Sơn lộng gió...
Thu về trong vắt một dòng sông Thanh thoát nhẹ nâng chén rượu nồng Tình bạn tình đời cùng ngây ngất Bạn ơi, yêu bạn bạn biết không...
Cái se lạnh cuối thu cứ mơn man gọi rét về trong gió. Sớm nay thu đã chuyển mình giữa cái hanh hao yếu ớt của nắng vàng. Một mình bên ly café, ngắm những dòng người vội vã ngoài kia…lòng bỗng thấy chơi vơi đến lạ....
Lang thang ngoài bến sông xưa Tìm về tuổi thơ xa ngái Ký ức nào bỏ quên, ký ức nào đọng lại Một thời trẻ thơ, một thời hoang dại Một thời trong veo như sương sớm đầu mùa....
Bóng cây lớn chim muông tìm đến đậu Ánh trăng qua luênh loáng triệu ánh vàng Sau bão táp người đi ngơ ngẩn ngắm Bóng cây đâu? Mô đất nhỏ lại còn...
Mỗi một ngày em buộc tám ngàn nút cứ nhân lên như thế một đời em tay em buộc bầu trời vào tấm thảm buộc dòng sông dào dạt với con thuyền Tám ngàn nút mỗi ngày em buộc mười ngón tay em như mưa trút tơ lòng...
Như vết chân cò trên bãi hoang mấy chục năm ròng mẹ lạc ngoài biển vắng lòng mẹ xót xa như cây cói dầm chân trong đất mặn nghe sóng xô, sóng xé quặn đau bờ Con chim còn có tổ nương nhờ con cáy, con còng còn có hang, có lỗ...
Đồng xu của triều đại ấy được đúc ra giống như cả vạn đồng xu khác. Tuy nhiên, không biết vì sao, đồng xu ấy bị khiếm khuyết đôi chỗ ở mặt trái. Mặt Trái của của đồng xu vô cùng đau khổ vì ghen tức. Nó thấy mình kém cỏi, thua thiệt so......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!