- Sáng tác mới
Rằm tháng giêng cây đào mới nở hoa rực rỡ. Từ thân cành già nua cỗi cằn những bông đào phai xòe cánh bung nở đúng tiết. Những bông đào phai nở tự nhiên thật mạnh mẽ phi thường....
Mỗi năm khi sắp tết bao giờ mình cũng mua hoa đào. Hà Nội không có hoa đào làm sao gọi là tết. Dù là bích đào bạch đào hay đào phai thì hoa đào bao giờ cũng mang tết đến mỗi ngôi nhà thân thương....
Bữa ấy hoa Xoan đã vào thơ, Xuân muộn, phòng trai vẫn khép hờ... Khách tục đến thềm, rêu xanh không tiếp. Thoáng thoang, muôn muốt, mưa bụi rây......
Thời gian và công chúng không nghĩ như Tản Đà. Sự nghiệp của ông là một giá trị tinh thần vô giá cho nhà văn học Việt Nam bởi trước hết ông là một nhà thơ dân tộc. Ông tiếp nhận những tinh hoa văn hóa dân tộc và bằng cá tính,...
Buồn nhân loại ngập trong trùng nước mặn Biển xói bờ đá sỏi biết đau Cây ngậm nước lá nhàu trong đắng chát Chim chuyền cành cong gập gẫy sầu. Người hỡi người bao nợ nần uất hận...
Trước khi nghỉ tết mình lên sân thượng tưới cây. Đã sắp lập xuân cây cối bắt đầu cựa quậy nụ chồi. Mình chợt phát hiện ra một vài bông mai vàng nở sớm....
Vào chùa xin chữ bình an Bình an thế sự bình an việc nhà Xuân về cho đất nở hoa Cây đời tươi tốt lộc ra đầy cành...
Mấy hôm nay thời tiết thất thường lắm. Buổi sáng hửng nắng ấm, đã tính bỏ lại măng tô, thì đến giữa trưa gió lạnh bắt đầu tràn về, từng cơn, lúc rít lên thê thảm, lúc lại lặng ngắt như không....
Em đã từng giấu anh vào chồi biếc Bao non tơ em cố gắng dịu dàng Em mùa hạ cồn cào rực lửa Vẫn thẹn thùng khi mỗi độ hè sang Phòng dạy của em qua ô cửa kính...
Con vẫn biết góc đồi hoang ngày xưa không còn nữa, những vui buồn một thuở nhạt nhòa theo cánh thời gian. Mùa xuân sang lộc trời lá nõn, bánh chưng xanh, hoa đào phớt, nếp thời gian trên khóe mắt mẹ rưng rưng....
Chơi hoa từ lúc chưa xuân Nụ còn chúm chím vài tuần cuối đông Trên cành đã nở vài bông Để dịu bớt nỗi chờ mong xuân về...
Những ngày cuối năm sau đợt mưa lạnh lê thê, đầu tháng chạp nắng vàng chợt bừng lên rạng rỡ trải dài trên miệt vườn đất bãi quê tôi. Và kìa trên triền sông Hồng đã sáng rực lên sắc hoa chờ đón Tết....
Con đường ấy ngày xưa ta đã bước Cũn cỡn như chú cún con thơ dại ven đường Cầm tay ngoại, lâu lâu dừng một bước Ngoai ngoái bóng chiều, chút bụi, dấu chân son... Con đường ấy choãi dần lên ngọn núi chon von...
Quê mình ở tận Hà Nam cộng dồn sống được mấy ngàn ngày thôi còn thì phiêu dạt xứ người nay đây mai đó ối nơi là nhà...
Thoang thoảng Xuân Tia nắng vàng đẫm hương thơm Đào thắm mai vàng xen vào làn gió nhẹ Tiếng bếp lửa hồng reo vui khe khẽ Nồi bánh chưng xanh nô nức gọi Xuân về...
Quê hương ấy là nơi chôn nhau cắt rốn của mỗi con người. Quê hương thân thương mộc mạc, gần gụi mà giản dị, ở đó có ao rau muống, dậu mồng tơi và bát dưa cà, có lời ru của cha của bà bên cánh võng....
Bạn ơi! Người làm thơ - cũng như thơ Có năm bảy loại Còn thơ - đúng là thơ Thì không ai "bêu riếu" nổi (*) Vậy can gì ta phải bận tâm ?! Hãy khẳng định tài năng Bằng những hạt mưa dầm. Cứ mưa đi !...
Nét dịu dàng duyên dáng thanh tao Như sao sáng giữa muôn vàn tinh tú Đất quê nhà sinh em sao xinh thế Cùng giỏi giang đầy ước vọng đam mê....
Bạn con nay đến thăm nhà Tiếng chim ríu rít reo ca rộn ràng Công viên xanh mướt,nắng vàng Luồn qua cửa sổ cũng mang xuân về Niềm vui bố mẹ tràn trề Sôi nổi chuyện cũ trở về năm xưa...
Nó đấy, những loài hoa, trong trắng thanh tao, khiêm nhường biết bao. Có người nói rằng, khi nụ bạch trà sắp nở, có kẻ đi qua văng tục một câu khiến nụ hoa kiên quyết không chịu nở nữa. Bạch trà kĩ tính, kén từ miếng đất trồng, từ giọt nước trong veo tưới hàng ngày, từ bàn tay người nhẹ nhàng chăm......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!