- Sáng tác mới
Tôi chẳng hiểu là vì sao mà đến tận giờ mình mới biết tới chùa Bách Tính, một di tích lịch sử văn hóa cấp quốc gia ngay trên quê hương mà trước đó tôi cứ nghĩ đó là khu chùa bên dưới cuối làng đất Thuận Nghiệp....
Tôi đã từng biết rằng, quan tâm đến người khác là điều tưởng chừng như dễ nhưng lại khó thể hiện nhất. Tôi đã từng học rằng, mỗi lần được chia sẻ nỗi đau của người đang trong cơn tuyệt vọng, cũng là lúc tôi cảm nhận được mình là người có ý nghĩa trong cuộc sống này. Tôi đã từng hiểu rằng, khi biết......
Lòng người mà nát tan thì khó lành lại lắm. Kính thì dễ vỡ, đã vỡ thì phải vứt bỏ bởi mảnh vỡ vương vãi xung quanh có thể còn làm tổn thương người khác. Vậy mà lòng con người ta còn mong manh hơn kính kia. Chỉ cần một va chạm nhỏ, kính sẽ vỡ, cũng thế, một câu nói gây phiền lòng cũng có thể làm đổ......
Nhớ lại chuyện ăn của sinh viên thời bao cấp. Thời kỳ ấy có ăn là sướng rồi, chỉ cần no đâu cần ngon. Có khi là cơm với bo bo, bánh mì hấp, khoai Tây luộc chấm đường…...
Người xưa có câu: “Nhất tự vi sư, bán tự vi sư”, có nghĩa là “Một chữ là thầy, nửa chữ (cũng) là thầy”. Câu này là có ý nhắc nhở về đạo thầy trò: sống ở đời là “phải biết ơn người dìu dắt, dạy dỗ mình, dù chỉ là điều nhỏ nhặt nhất”. Trong dân gian cũng truyền tụng câu rằng “không thầy đố mày làm......
Có lần tôi và một người bạn nói chuyện về các truyền thuyết dân gian, tôi hỏi: “Ông có biết chuyện Bạch Xà và Hứa Tiên không?” Bạn tôi đáp: “Tôi chưa từng xem truyện, nhưng phim thì có xem qua”....
Lòng người mà nát tan thì khó lành lại lắm. Kính thì dễ vỡ, đã vỡ thì phải vứt bỏ bởi mảnh vỡ vương vãi xung quanh có thể còn làm tổn thương người khác. Vậy mà lòng con người ta còn mong manh hơn kính kia. Chỉ cần một va chạm nhỏ, kính sẽ vỡ, cũng thế, một câu nói gây phiền lòng cũng có thể làm đổ......
Mùa Xuân, những nhành hoa ban bắt đầu đầu trút những bông hoa trăng trắng tím nhạt xuống rừng, thay bằng những đọt lá non mướt xanh của những ngày sau Tết cũng là lúc chợ tình Khau Vai đã mở. Chợ của những người tình, chợ không phải để bán buôn mà để hẹn hò gặp mặt hồi tưởng....
Nhắc nhớ và luyến tiếc. Là “chút lưu luyến cuối mùa gửi sang thu”. Là nôn nao một sắc hoa trái mùa, không ồn ào, không rực rỡ. Sắc màu đỏ ấy đang lặng lẽ cháy giữa trảng màu miên man xanh lá....
Cổ tích truyền đời mẹ kể con nghe Về con cá sống ngàn năm ở biển Chán cảnh quần ngư cá bèn tu luyện Mong một ngày bỏ lốt, hóa rồng bay...
Đằm mình trong một sắc thu trong xanh, mát lành, dịu ngọt. Vây quanh mình là cả một mùa thu đang chín. Thu đang chín trong nỗi niềm sâu lắng ấy. Bỗng dưng thấy lòng tĩnh lặng đến lạ lùng. Như đã bỏ lại đằng sau những bụi bặm trần tục của ngày xưa tháng cũ. Một cảm giác thật mới mẻ, tinh khôi và ngọt......
Như một quy luật bất biến của đời người, cái gì mất đi thì mới biết quý tiếc, nhưng đến khi đó mọi thứ đã quá muộn. Biết rằng sẽ có những mấp mô trên đường đời, sẽ có lần trượt ngã để lớn khôn hơn, nhưng sao cứ phải vô tình để rồi mất đi những điều lẽ ra sẽ không phải mất. Một bức tâm thư của trẻ......
Thu sang rồi bé ạ, hoa Cau đã lấm tấm rơi trắng trước sân nhà, hương Cau đã ngan ngát mênh mang lan toả. Lúa ngoài đồng đã mềm mại uốn câu, cốm mới đã dẻo xanh ngọt ngào thơm lựng từ tay mẹ, trong vườn thu đã dậy sắc hương bay....
Không hiểu nguyên cớ gì mà mấy tuần nay mình lại bị “cái tâm trạng” dắt đi lòng vòng, quẩn quanh, rất vớ vẩn. Nó dắt mình từ cung bậc này sang cung bậc khác. Chóng hết cả mặt. Lúc thì rơi vào trạng thái trống rỗng, chả thích gì, muốn gì, quan tâm gì hay thờ ơ gì. Chả phải là mệt mỏi, chả phải là......
Bỗng dưng Mỵ lắm chuyện. Việc gì Mỵ cũng xía vô, hết ý kiến rồi lại suy đoán, lại buồn phiền. Cứ như thể Mỵ đang muốn quản cả thế giới, vơ “chuyện của người ta” vào, để rồi lo toan, để mà giãi bày. Cái “bỗng dưng” của Mỵ thực ra là có nguyên cớ. Đó là Mỵ bị vướng vào nỗi niềm tâm sự của mấy đứa em....
Lão về hưu đã được 10 năm. Vợ lão bị bạo bệnh qua đời từ hồi lão còn đi làm, con lão còn rất bé. Lão chỉ có một cô con gái rượu. Tuy gà trống nuôi con, nhưng được cái lão tháo vát, chịu khó, một tay nuôi dạy con gái từ khi cô bé mới 7-8 tuổi....
Đồng xu của triều đại ấy được đúc ra giống như cả vạn đồng xu khác. Tuy nhiên, không biết vì sao, đồng xu ấy bị khiếm khuyết đôi chỗ ở mặt trái. Mặt Trái của của đồng xu vô cùng đau khổ vì ghen tức. Nó thấy mình kém cỏi, thua thiệt so......
Trong cuộc sống có thời điểm mà chúng ta lâm vào ngưỡng thấp nhất của cuộc đời, có thể sẽ gặp phải một số sự khinh thường vô duyên vô cớ. Khi chúng ta ở vào giây phút khó khăn cùng cực nhất của cuộc đời, có thể gặp phải sự chà đạp nhân phẩm của người đời. Phản kháng lại một cách gay gắt là bản năng......
Mình mê trà Thổ. Mình không chắc rằng nó ngon đến mức mình mê nó ngay từ lần đầu tiên. Điều muốn nói là càng ngày càng mê, mới rút ra ý nghĩ rằng điều gì mà được gần gũi hơn, hiểu nhiều hơn rồi sẽ thấy yêu hơn. Đất nước này......
Cá là một là một loài động vật mà ai cũng biết rằng hầu hết chúng chỉ có thể sống được trong nước và thở bằng mang. Rồng là một loài vật truyền thuyết mà dường như chúng có thể sống được bất cứ nơi nào, dù là trên không, dưới nước, thậm chí trong đất....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!