• dau-title
  • Góc chia sẻ
  • cuoi-title

"Phúc cho những ai không thấy mà tin"

Thứ năm - 12/03/2020 09:30


Mấy ngày nay mình xem lại bộ phim Noah. Bộ phim mà mình nghĩ có lẽ nếu ai theo đạo Thiên Chúa đều biết. Bộ phim kể về trận đại hồng thuỷ xảy ra đã lâu rồi, được an bài thành một kiếp nạn to lớn đối với con người vì những tội nghiệp mà con người gây nên. Tuy nhiên, trong nhân gian lại có một người mà có thể gọi nôm na là "người được chọn". Chúa đã chọn người đàn ông tên là Noah này, cho ông ấy những chỉ dẫn cần thiết để ông có thể làm một con tàu thật lớn để cứu chính gia đình mình và những loại vật khác lên tàu. Mỗi loại vật đều chỉ được mang hai con: 1 con đực và 1 con cái. Ngoại trừ gia đình nhà Noah thì không một con người nào khác được lên tàu. Quả đúng như lời Chúa nói, trận đại hồng thuỷ cũng đến, quét sạch sành sanh mọi thứ. Lúc đó, nhìn thấy con người đối mặt với đại hồng thuỷ mới tuyệt vọng, đáng thương và nhỏ bé biết bao nhiêu. Nhìn họ lúc đó cũng giống cảnh đàn kiến trong câu chuyện Dế Mèn phiêu lưu ký bị mấy cô bé dội nước cho thành suối, ngoi vẫy vô vọng trong dòng nước. Ông Noah đã toàn tâm làm theo ý Chúa và cứu được gia đình mình, hoàn thành sứ mệnh mà Chúa giao phó cho ông, đưa cả con tàu và những gì trên đó đến một vùng đất mới, bắt đầu lại cuộc sống mới sinh sôi.


Câu chuyện này để lại trong lòng mình nhiều cảm xúc và cảm ngộ. Mình tự hỏi điều gì đã khiến Chúa chọn Noah, điều gì đã khiến cả gia đình Noah là gia đình duy nhất được Chúa chọn trong toàn bộ cả nhân loại? Là vì ông tài giỏi? Vì ông khỏe mạnh hơn, chăm chỉ hơn nên có thể làm được con tàu tốt như ý Chúa mong muốn? Cuối cùng, mình tự nhận thấy rằng Chúa chọn ông Noah vì ông có một chính niệm, một niềm tin chính thường vào Chúa của ông. Trong bộ phim, cả nhân loại lúc đó đang như một mớ hỗn độn, chém chém giết giết, tranh giành tiền của, địa vị, không một ai còn lòng tin vào Chúa nữa. Duy chỉ có ông Noah là người vẫn luôn nghĩ đến Chúa, vẫn luôn cẩn tín quan sát và nhận ra các điểm hoá của Chúa. 


Mình không phải là người theo đạo Thiên Chúa nhưng mình có từng nghe các bạn của mình bên đạo Thiên Chúa nói câu này "Phúc cho ai không thấy mà tin". Đúng vậy, chính là con người phải ở trong mê, ở trong hiện thực tàn bạo, kim tiền nơi cõi thế này mà không đánh mất đi lòng tin của mình với các vị Thần linh ở trên kia. Đó chính là thử thách lớn nhất cho nhân loại và thành quả cuối con đường kia dành cho nhân loại cũng là điều vĩ đại nhất, vượt qua khỏi sự tưởng tượng của nhân loại. Ông Noah trong mê đó mà tin vào Chúa nên ông được đắc cứu, ngược lại những người kia, bỏ đi đức tin của bản thân mình, chỉ còn đắm vùi vào những lợi ích vật chất tầm thường ở nơi con người mà đánh mất đi "nhân chi sơ, tính bổn thiện", tạo nghiệp quá nhiều, để rồi kết cục là kiếp nạn không thoát ra được. 


Lại nói, ở đất nước Châu Âu nhỏ bé mà mình đang sống hiện nay, đa số người dân ở đây đều tin vào chúa Giê-su, 90% dân số là theo Chính thống giáo Đông Phương; nhà thờ ở khắp nơi. Họ có niềm tin vào Chúa của họ. Khi thấy người Châu Á mình thu gom hết khẩu trang của nước họ và có phần hoảng loạn thì họ có nói rằng họ làm tất cả mọi điều trong khuyến cáo của y tế, thực hiện theo yêu cầu của chính quyền nhưng mà quan trọng hơn, họ nói là họ tin vào sự an bài của Chúa và điều đó giúp họ đối mặt với dịch bệnh mà không cảm thấy căng thẳng hay lo lắng.


Bạn mình kể rằng bạn đã từng bị tai nạn, xe hư hại rất nghiêm trọng nhưng bản thân bạn ấy không hề hấn gì vì trong thời khắc nguy nan đó, bạn đã nhớ tới Chúa của bạn và cầu xin Chúa của mình giúp đỡ. Bạn mình tin rằng mọi sự đã có Thiên Chúa của họ sắp xếp và nếu có bất trắc xảy ra, họ không lo cho chặng đường phía bên kia cái chết, vì họ tin rằng sau khi rời bỏ thân xác này, Chúa của họ sẽ đón họ về với Ngài và với họ, đó là vinh hạnh và cũng là sự phó thác lớn nhất, an toàn nhất mà họ đặt vào tay Chúa của họ. Một cách rất ngẫu nhiên, rất nhiều người bạn xung quanh mình ở đây đều nói đúng một thông điệp này. Cách đây vài ngày, một nhân vật có tiếng và giàu có ở đây cũng trả lời truyền thông trong một buổi phỏng vấn rằng ông ấy tin rằng Chúa sẽ bảo hộ người dân ở đây, rằng người dân của họ sẽ qua được kiếp nạn này. 


Điều họ nói làm mình liên tưởng đến những hoảng loạn đang xảy ra ở nước mình, ở xung quanh bạn bè mình ở Việt Nam. Cũng là đại dịch nhưng là hai cách đối mặt trái ngược với nhau. Hoảng loạn không giải quyết được vấn đề gì cả. Virus vẫn không biến mất. Mỗi ngày vẫn có hàng ngàn ca nhiễm mới và mấy trăm ca tử vong trên thế giới. Thuốc và vacxin vẫn chưa tìm ra. Sars đã qua đi 17 năm cũng không có thuốc giải. Vậy thì ngoài việc tuân thủ nghiêm túc theo các khuyến cáo y tế, phải chăng trong kiếp nạn này, mỗi chúng ta cũng nên lắng đọng lại đôi chút, tĩnh tâm xuống đôi chút để tìm lại chút đức tin nơi sâu thẳm nhất của bản nguyên sinh mệnh của mình? 


Phải chăng vào những thời khắc này, đức tin và chính niệm vào sự bảo hộ của Thần linh dành cho chúng ta mới là xuất lộ thực sự của chúng ta?


Hương Đan

 

Từ khóa: bộ phim

Các bài viết liên quan:

Những tác phẩm cũ hơn:

Những tác phẩm mới hơn:

 
Mời các Tác giả gửi bài cộng tác cho Ban Biên tập Nhà Búp qua hộp thư email: nhabup.vn@gmail.com
Văn phòng Thường trực Ban Biên tập Nhà Búp: Số 24, Lý Thường Kiệt, Q. Hoàn Kiếm, TP. Hà Nội;
Ngoài địa chỉ: www.nhabup.vn, bạn có thể truy cập vào website này qua các tên miền quen thuộc: www.nhabup.net hoặc www.nhabup.com
Website đang được thử nghiệm và điều hành phi lợi nhuận, bởi các tình nguyện viên.