- Sáng tác mới
Không biết chia tay
Đất thì nâu mà thu ngàn sắc nở. Gió vô tư thơm ngọt ngào cây cỏ. Nắng loãng màu lá vẫn vàng tha thiết. Có phải mùa thực không biết chia tay?
Xa lắc dấu chân xưa
Xúc động vỡ, tràn con tim nhỏ. Nước mắt thầy dâng, quyện ướt bờ mi. Hà đấy ư? Rồi Khuyên và Hùng nữa Em đứng trước nhà, thầy bỡ ngỡ, trong mơ? Nửa cuộc đời, thời gian trôi nghiến ngấu!
Chia tay
Về đi em, đi về phía trời xa Ở nơi ấy có mái nhà đang đợi Ở nơi ấy giữa hương đồng gió nội Em lại rạng ngời như ngày tuổi thanh xuân. Về đi em quên hết chuyện chúng mình
Người đồng nghiệp đặc biệt của tôi
Tôi là một giáo viên hạnh phúc! Hạnh phúc bình dị của người đưa đò là luôn được đón những người khách năm xưa trở lại. Có những em không may mắn trở về để được trải lòng, để nghe lời động viên khuyên nhủ.
Mẹ ơi!
Mẹ như chiếc lá vàng xinh. Dẫu lìa cành vẫn lung linh sớm, chiều. Hồn thơm vẫn tỏa phiêu diêu. À ơi… câu hát bao nhiêu tháng ngày. Mẹ ơi, mẹ ngủ cho say.
Viết cho một ngày đông
Ngày mưa gió hay lòng giông gió Câu thơ nào vừa rét mướt ngày đông Những trải lòng không dễ gọi thành tên Hoa vẫn thắm bên cạnh người cười gượng. Những ồn ào vui hơn tưởng tượng Đong đếm làm chi, buồn lại thêm buồn Những thương nhớ đi qua mùa da diết
Tấm chăn em dệt
Giúp ta đi... hãy vì ta em dệt giúp tấm chăn ta đắp ấm cho trái tim run rẩy Thu đi qua ánh nắng vàng ngầy ngậy hoá âm u lạnh lẽo giữa mây mù... hết thật rồi em, hết cả lá vàng khô