- Sáng tác
Mưa ngâu
Một vành nón, che nghiêng thành nỗi nhớ Nhánh phượng hồng xưa, biến lạ thành quen Vần lưu bút em chép thành kỷ niệm Cuối phương trời người ấy nhớ hay quên. Nhớ quê hương, sông xưa thành dải lụa
Cõi Xưa
Tần ngần con hẻm Tân Canh Cánh cổng gỗ hẹp buông mành Cõi Xưa Rì rào như những chấm mưa Nhạc Trịnh khoan nhặt, lưa thưa cõi người Không gian, ơi. Ới thời gian
Thăm mẹ
Mỗi lần con về thăm mẹ Mẹ vui, mẹ đón, mẹ mừng Mẹ lắng nghe con kể chuyện Dạy học vui và được khen Mỗi lần con về với mẹ Con lại thấy mình trẻ con Con lại thấy mình hồn nhiên Khoe mẹ như hồi thơ bé
Người chơi chuyền hôm xưa
Bao lần ngơ ngác nơi ngõ xưa Gắng tìm kỷ niệm của ngày qua chỉ thấy nắng tràn nơi ngõ vắng Vắng cả bóng mát bởi hàng tre. Ồn ào trưa hè những tiếng ve
Gió
Đã là làn gió dịu êm Vuốt lên mái tóc xõa mềm bờ vai Lay người những lúc sớm mai Nhẹ ru những giấc ngủ say đêm hè Quấn quanh âu yếm vỗ về
Vô đề 6
Nỗ lực anh là cái thấy, Của tôi hay người xung quanh? Hay là cái gì khó thấy, Chỉ riêng anh biết mình anh. Thậm chí còn hơn thế nữa, Thất bại anh khóc một mình,
Miền đất ta dừng chân
Miền đất ta dừng chân Có hai mùa mưa nắng Rừng đăm chiêu im lặng Vắng bước chân người qua. Công việc giục chúng ta Chẳng thể dừng tay lại Sức con trai, con gái Cuộc sống dần hồi sinh