- Sáng tác
Tùy duyên
Đã đành nhân trước quả sau Nhân nào quả ấy là câu thường tình Muốn đi tới bến Hữu Minh Phải qua Bể Ải, cực hình nhiều phen Siêng năng thì thoát nghèo hèn còn thành công phải tuỳ duyên mỗi người
Thị Màu
Bởi vì mang tiếng lẳng lơ Nên lời đám tiếu đến giờ chưa tan Đâu đây tình thật, lý gian Đời không quên rái: lại oan Thị Màu Chao ơi, câu nói phủ đầu
Nỗi sợ
Em muốn quên anh đi Phận em hồng nhan bạc Anh thương em làm gì Quên anh đi, quên đi Càng cố quên càng nhớ
Tình bạn
Tình bạn như gió thoảng Mát trong nuôi hồn ta Mong manh hơn tia nắng Dễ vỡ hơn giọt sương Ngọt ngào hơn cay đắng Rộng dài hơn thời gian
Ngộ
Lá không biết mình màu xanh Hoa không biết mình đang nở Em biết mình xinh đến thế Bởi qua lăng kính đời anh
Hạnh phúc
Mình ngộ ra mình ta ngộ ta Đấy là Hạnh phúc của muôn nhà Sẻ chia mặn ngọt cùng năm tháng Vun đắp vườn đời rực rỡ hoa
Gieo hạt
Gieo vài hạt giống hoa Ngày ngày lo tưới nước Mong sao cây mọc được Để hạt lại thành hoa Mấy hôm trời hại ta Nắng như thiêu như đốt Ô kìa thật đột ngột