- Sáng tác
Cố
Yêu ai Đừng yêu quá Quên hết người gần xa. Ghét ai Đừng ghét quá Nhớ làm sao đường về. Vui Bỏng hơn nắng hạ Nụ cười ai tái tê.
Em đón chị về quê
Em đưa chị về quê Giữa mùa xuân én liệng Búp non biếc trên cành Bếp hồng thơm nệp bánh Em kể "Chị biết không Búp nhiều tên lắm nhé Hồng, Na, Trà, Mỡ, Thạch
Hoa Gạo
Mải miết theo về thắp triền gió Tháng Ba Muôn sắc nhớ đỏ một trời nhưng nhức Hoa Gạo ơi Lại buốt căng lồng ngực Trái tim người dưng đau nhói sắc thân gầy
Nhớ Hà Nội
Chiều nay em về trên phố Cây gạo cuối mùa nở hoa Hà Nội bây giờ xa quá Có Em ta thấy gần hơn Hà Nội chiều nay có mưa?
Tự trách
Em đi phố nhỏ bỗng buồn tênh Nhặt cánh bằng lăng thấy chạnh lòng Miên man trống vắng nghe chiều xuống Gió thổi hồn tôi tới nơi nào Đêm về tôi thức với ngàn sao
Tặng cả hai vai
Em như cơn gió mồ côi Thổi vào lòng anh thương nhớ Em như ngọn đèn soi tỏ Thắp sáng tình anh đêm dài Có những nỗi buồn tê tái Em không chia sẻ cùng ai
Em có nhớ
Em có nhớ những buổi chiều lộng gió Nhìn mây bay, nhuộm tím phía chân trời Quên và nhớ, giữa hai chiều hư thực Đêm xuống lâu rồi thấy khuyết một vầng trăng